Bị Hổ Nữu chộp trong tay, là một con vật nhỏ lông xù, khá giống gấu trúc, chỉ là màu sắc khác nhau, thân thể mũm mĩm, tứ chi ngăn ngắn, lại thêm một cái đuôi dài.
Nếu như nó màu đen, phỏng chừng sẽ rất khủng bố, nhưng da lông trắng tinh, móng vuốt nhỏ màu phấn hồng, lại thêm đôi mắt vô cùng lớn, hầu như chiếm một phần ba khuôn mặt, liền để nó có vẻ rất đáng yêu.
Tiểu tử này đang liều mạng giãy dụa, muốn tránh thoát Hổ Nữu, nhưng khổ nỗi tay chân quá ngắn, căn bản không thể làm gì, gấp đến độ nó chít chít liên tục.
Hổ Nữu chảy nước miếng nói:
- Nướng ăn hay nấu ăn đây, nướng thì thơm, nấu thì ngọt, ai, làm sao chỉ có một con chứ, để Nữu thật khó quyết định!
- Không thể ăn!
Chư Toàn Nhi, Văn Nhân Thiên Thiên, Lý Tư Tiên đồng thời kêu lên, con vật nhỏ đáng yêu như thế, ai cam lòng ăn chứ! Tất nhiên là trừ Hổ Nữu
- Tại sao?
Hổ Nữu mờ mịt nói, còn dùng ánh mắt cảnh giác nhìn mọi người.
- Các ngươi muốn cướp sao? Hừ, Nữu không phải ngồi không, muốn đánh thì phụng bồi!
Lăng Hàn hiếu kỳ nói:
- Lẽ nào chính là tiểu tử này ăn trộm sao?
- Tốt a, lại dám hãm hại Thỏ Gia nhà ngươi, làm thịt ăn đi!
Con thỏ khí thế hùng hổ kêu lên.
- Thỏ chết tiệt, lại nói hưu nói vượn, có tin trước tiên làm thịt ngươi hay không!
Văn Nhân Thiên Thiên uy hiếp.
- Hay lắm, Nữu muốn ăn thịt thỏ!
Hổ Nữu lại nhìn chằm chằm con thỏ.
Lăng Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665135/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.