Chỉ là tiểu bối Linh Anh Cảnh, lại hỏi hắn có dám tiếp một kiếm hay không.
Đây là chuyện cười gì.
Hồ Kiến Nghĩa tiến thêm vài bước, sau đó cũng ngừng lại, ở khoảng cách này hắn chắc chắn một đòn bắt được Lăng Hàn. Hắn đứng chắp tay nói:
- Một kiếm, ha ha, dù 10 ngàn kiếm thì lại làm sao, bản tọa sẽ không đón được sao?
- Không cần 10 ngàn kiếm, chỉ cần một kiếm.
Lăng Hàn nghiêm nghị nói.
- Chỉ cần ngươi có thể tiếp được một kiếm của ta, ngươi muốn cái gì ta cũng có thể cho ngươi, như thế nào?
- Ha ha, vậy bản tọa phải mở mang kiến thức một chút.
Hồ Kiến Nghĩa từ tốn nói, hắn cũng tích trữ sức mạnh, tốc độ của đối phương quá nhanh, hơn nữa tựa hồ có đủ loại thủ đoạn khó mà tin nổi, bởi vậy hắn muốn một đòn kiến công.
Chờ sau đó, hắn sẽ thả ra đại chiêu, cho dù tiêu diệt Lăng Hàn cũng không sao, rút hồn đọc ký ức của đối phương, này chỉ là chuyện trong nháy mắt, không cần người sống, mới chết cũng không có gì.
Có thể làm cho một vị cường giả Thiên Nhân Cảnh toàn lực ứng phó, Lăng Hàn cũng nên cảm thấy tự hào, hắn chỉ là Linh Anh Cảnh a.
Lăng Hàn lấy Ma Sinh Kiếm, hít nhẹ một hơi, chém ra một kiếm.
Đây chính là một kiếm của hắn.
Hồ Kiến Nghĩa cảm giác mình bị ô nhục, một kiếm yếu như thế, ngay cả Linh Anh Cảnh phổ thông cũng chém không chết a, thiệt thòi hắn còn như gặp đại địch, còn tưởng rằng Lăng Hàn sẽ lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665121/chuong-690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.