Con thỏ cho Lăng Hàn một cái liếc mắt, nói:
- Ngươi cho rằng Thỏ Gia là Thần Tiên sao, không đi qua Thần giới làm sao biết?
- Vậy sao ngươi biết tổ tiên của Hổ Nữu là đại năng vô thượng của Thần giới?
Lăng Hàn ép hỏi.
- Thiết, nếu không phải đại năng vô thượng, làm sao có khả năng để nàng yêu nghiệt như thế!
Con thỏ hừ hừ nói.
Lăng Hàn lắc đầu, cảm thấy không phải tổ tiên của Hổ Nữu trâu bò, mà là bản thân nàng trâu bò, linh căn trong đan điền thật đáng sợ, chí ít cho đến bây giờ, Lăng Hàn chưa từng cảm ứng được ai mạnh hơn nó.
Kiếp trước không, đời này cũng không!
Phá Hư Cảnh như Phong Phá Vân, Tri Chu màu bạc, tồn tại Nhân đạo đỉnh cao cũng không bằng cô gái kia nhìn lướt qua.
Thời gian càng lâu, cảnh giới càng cao, Lăng Hàn càng kiêng kỵ linh căn hình người kia, càng ngày càng cảm thấy sâu không lường được.
Lăng Hàn nhìn Hổ Nữu vui vẻ, trong lòng chỉ có một nguyện vọng… Hổ Nữu có thể vĩnh viễn tự do tự tại như thế.
Theo bọn họ xâm nhập, sức mạnh Lôi đình cũng càng ngày càng mạnh, con thỏ không thể không vận chuyển nguyên lực đối kháng, mặc dù nó là yêu thú, thể phách mạnh mẽ, nhưng không chịu nổi bị Lôi đình oanh tạc như thế.
Không nói cái khác, chỉ đốt cháy lông của nó là không khó nha.
Lăng Hàn và Hổ Nữu như cá gặp nước, tuy sức mạnh Lôi đình ở nơi này mạnh mẽ, nhưng không cuồng bạo, có thể bị hấp thu dễ dàng, thật giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665076/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.