Lăng Hàn cũng không phải chú ý chuyện tránh đường, nhưng phu xe quát mắng, lại còn quất roi tới, có vẻ rất hung hăng bá đạo.
Này còn chỉ là một phu xe mà thôi.
Phu xe cũng bá đạo như thế, như vậy chủ nhân là người thế nào đây?
Lăng Hàn hơi nhướng mày, ngón trỏ điểm ra, hỏa khí không hiện, chỉ tay vừa vặn điểm ở trên roi, nhưng cây roi kia liền lập tức khô tàn.
- Lớn mật!
Ánh mắt của phu xe phát lạnh, giơ roi lên, lại muốn đánh lại.
- Còn muốn đến lần thứ hai?
Lăng Hàn lấy tay, dùng sức lôi kéo cây roi của đối phương.
- A…
Phu xe ngựa bị hắn kéo bay lên, nguyên lực khủng bố xuyên thấu qua roi tạo thành thương tích không nhẹ.
Xe ngựa lập tức ngừng lại, mà phu xe cũng rơi xuống rừng cây, phát sinh tiếng hừ hừ.
- Mã Đồng, sao xe ngựa ngừng lại?
Trong buồng xe truyền tới thanh âm của một nam tử trẻ tuổi, mang theo chút không vui.
- Lẽ nào đã đến?
- Bẩm thiếu chủ, còn kém một chút, nhưng có mấy cuồng đồ ngăn đường, tiểu nhân ra tay muốn đuổi bọn họ, lại bị một cuồng đồ ra tay thương tổn.
Phu xe miễn cưỡng đứng lên, nhưng lại ác nhân cáo trạng trước.
- Hừ!
Xe ngựa mở ra, một nam tử vóc người thon dài, rất trẻ trung, nhìn qua chỉ khoảng hai mươi bốn hai mươi lăm, cả người có thần quang quấn quanh, có vẻ vô cùng uy vũ. Vẻ mặt của hắn đầy ngạo sắc, quét nhìn ba người Lăng Hàn, ngạo sắc không khỏi càng thêm mãnh liệt.
- Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665059/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.