Đột biến như vậy, không chỉ Tàn Dạ không nghĩ tới, ngay cả Hà Lan Vận cũng không nghĩ tới.
Nàng có lòng tốt đi ra khuyên bảo, lại gặp phải đồng bạn bắt cóc, biến cố bất chợt làm cho nàng không đề phòng, dễ dàng liền bị đối phương khống chế.
- Tàn Dạ, nữ nhân này đối với ngươi mối tình thắm thiết, ngươi cam lòng để nàng chết ở chỗ này sao?
Cừu Tử Phi hơi động, lưỡi kiếm lập tức cắt vỡ da dẻ của Hà Lan Vận, có máu tươi chảy ra, cũng làm cho Hà Lan Vận phát sinh một tiếng rên, mắt hạnh tràn ngập phẫn nộ và hối hận.
Tàn Dạ lạnh lùng nhìn bốn người Tằng Kiến Sâm nói:
- Các ngươi cũng muốn cùng hắn thông đồng làm bậy sao?
Bốn người Tằng Kiến Sâm không đáp, nhưng đứng càng gần Cừu Tử Phi, bảo vệ trái phải trước sau, hiển nhiên không cho Tàn Dạ có cơ hội cứu giúp, lấy hành động thực tế để diễn tả câu trả lời của bọn họ.
- Ha ha ha ha!
Hồ Khánh Phương cười to, nội dung vở kịch lại xuất hiện xoay ngược như vậy, để hắn thực không tưởng tượng nổi.
Kẻ địch của kẻ địch, chính là bằng hữu.
Hắn nói:
- Mấy vị, có thể lên xe ngựa của bản thiếu ngồi một chút, bản thiếu sẽ bảo vệ các ngươi.
Năm người Cừu Tử Phi tự nhiên đại hỉ, lập tức quát lên:
- Tránh ra, để chúng ta đi qua.
Tàn Dạ nhìn Hà Lan Vận, tay hơi run run.
- Còn đứng ngây ra đó làm gì, chẳng lẽ muốn lão tử lột quần áo của nàng, ở trước mặt mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665046/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.