Lăng Hàn trở lại nơi ở, Hổ Nữu và Hách Liên Tầm Tuyết lập tức tiến lên đón, phân trái phải ôm lấy một cánh tay của hắn.
- Sao muộn như vậy mới trở về, nhớ chết Nữu!
Hổ Nữu nũng nịu nói.
- Sao muộn như vậy mới trở về, nhớ chết tiểu Tuyết!
Hách Liên Tầm Tuyết học theo răm rắp, thông minh thực sự là đáng lo, lại học tiểu nha đầu không đáng tin cậy nhất.
Chư Toàn Nhi thì mỉm cười dịu dàng, đã cất khăn che trên mặt, lộ ra dung mạo tuyệt lệ nhân gian. Nàng không giống Hách Liên Tầm Tuyết và Hổ Nữu, cũng không tranh sủng, mà đưa lên một chén trà thơm.
- Vẫn là Toàn Nhi tốt nhất.
Lăng Hàn khen ngợi nói.
- Hừ!
Hổ Nữu không vui, bĩu môi nói.
- Nữu cũng biết!
Nàng như một làn khói chạy, nghĩ đến cũng đúng đi pha trà.
Hách Liên Tầm Tuyết mờ mịt, không biết có phải nên theo Hổ Nữu đi, vẫn tiếp tục ở lại chỗ này lôi kéo góc áo của Lăng Hàn.
Chỉ một hồi, Hổ Nữu liền bưng một chén trà nóng lại, tiểu nha đầu làm việc quá vô căn cứ, vừa chạy nước trà vừa tràn ra ngoài. Nhưng nàng không để ý, lúc đi tới bên người Lăng Hàn, đùng, nàng để chén lên bàn, sau đó dương dương tự đắc nhìn Lăng Hàn, tựa hồ đang chờ Lăng Hàn tán thưởng.
Lăng Hàn vừa nhìn, ặc, một chén trà có ít nhất hai phần ba là lá trà. hắn cười ha ha nói:
- Hổ Nữu quả nhiên đại khí, người ta thả lá trà chỉ vài sợi, ngươi lại một chén.
Hổ Nữu cười lệch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664986/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.