- Ngươi muốn cự tuyệt?
Lăng Hàn cười hỏi.
Không đợi đối phương trả lời, hắn trực tiếp nhỗ một mớ tóc của đối phương, sau đó ném vào bình ngọc nói:
- Nghĩ rõ ràng nhé.
Không nên uy hiếp người như thế a!
Na Chi Nhan khóc không ra nước mắt, hai lần trước bị chú lòng vẫn còn sợ hãi a, đặc biệt là lần thứ hai, hắn trực tiếp đánh mất ý chí sinh tồn, bây giờ suy nghĩ một chút cũng run cầm cập a.
Hiển nhiên, chỉ cần Lăng Hàn chiếm được một món đồ trên người hắn liền có thể thi chú, hiện tại hắn có một mớ tóc bị Lăng Hàn cầm, không biết có thể để cho hắn chết bao nhiêu lần.
Hơn nữa, ai nói chỉ có hai loại chú là đau bụng và muốn chết?
- Không! Làm việc cho Hàn thiếu, đây là vinh hạnh của tiểu nhân!
Na Chi Nhan lập tức nói, vẻ mặt đại nghĩa lẫm nhiên.
Lăng Hàn vỗ vỗ vai của hắn:
- Không sai, đây mới là lời ta muốn nghe được. Làm người phải quang minh một chút, nghĩa khí một chút.
- Vâng, Hàn thiếu nói phải.
Na Chi Nhan nghiêm nét mặt nói.
Lăng Hàn đập ngất hắn, sau đó mang hắn rời Hắc Tháp, tuy có chú khí khống chế, nhưng có thể không để người biết bí mật của Hắc Tháp, Lăng Hàn sẽ cố hết sức bảo mật.
Mang theo Na Chi Nhan trở lại Hoàng Đô, Lăng Hàn mới đập hắn tỉnh lại:
- Đi đi. Đúng rồi, đừng tưởng rằng chạy xa là có thể không bị ảnh hưởng. Sau ba ngày, ta sẽ để ngươi thoải mái một chút.
- Hàn thiếu, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664967/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.