Con Đại Yêu kia vừa chết, hồ nước tản mát ra hàn ý liền biến mất, suy nghĩ tới con Đại Yêu này có thể đánh ra dao băng, hẳn là yêu thú hệ Thủy, chính là sự tồn tại của nó ảnh hưởng hoàn cảnh, biến hồ nước trở nên rét lạnh, cũng bởi vậy mới có Tuyệt Hàn Băng Tâm Ngư tồn tại.
- Không được, Đại Yêu này vừa chết, hồ nước ấm lên, e là những Băng Tâm Ngư kia đều sẽ chết!
Lăng Hàn có chút tiếc hận nói.
Tuy Tuyệt Hàn Băng Tâm Ngư trong hồ này cũng không còn nhiều.
- Vậy không thể lãng phí a!
Nhạc Khai Vũ vội vàng nói.
- Đi, chúng ta xuống nước mò cá!
Lăng Hàn gật đầu, nói với Lý Tư Thiền:
- Ngươi ở lại trên bờ.
Hiện tại tuy băng hàn bắt đầu giảm, nhưng vẫn không phải Dũng Tuyền Cảnh có thể chịu đựng, khả năng phải qua một hai ngày nữa, nhiệt độ trong hồ nước mới sẽ khôi phục lại trạng thái bình thường.
Lý Tư Thiền gật đầu, ở võ đạo cho tới bây giờ nàng đều không cậy mạnh.
Ba người Lăng Hàn xuống hồ, mà những người khác cũng có người cảm giác được nhiệt độ của hồ nước biến hóa, dồn dập nhảy xuống, từng cái mở nguyên lực ra hình thành tấm chắn, bơi lội ở trong đó.
Thần Thai Cảnh một hơi có thể kìm nén trên một giờ, lại thêm trong tấm chắn có không ít không khí, vậy chống đỡ một ngày là tuyệt đối không thành vấn đề. Bởi vậy, mỗi người đều có thể thoả thích thăm dò, mảy may không cần lo lắng sẽ bị chết ngạt.
Hồ nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664906/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.