Lăng Hàn lập tức kích phát Dị Hỏa, hình thành một khu vực hỏa diễm ở quanh người, bảo hộ Lý Tư Thiền, Quảng Nguyên và Nhạc Khai Vũ ở phía sau.
Phốc phốc phốc… dao băng kéo tới, nhưng bị ngọn lửa hòa tan, hóa thành hơi nước phóng lên trời, nhưng trong dao băng ẩn chứa ý chí võ đạo mạnh mẽ lại không có vì vậy mà hoàn toàn biến mất, tiếp tục đánh tới bốn người.
Ngoại trừ Lăng Hàn, ba người khác đều rên lên một tiếng, cảm thấy đầu đau như búa bổ, cực kỳ khó chịu.
Bị ý chí võ đạo của Sinh Hoa Cảnh xung kích, bọn họ tự nhiên không chịu nổi. Lăng Hàn thì không có chuyện gì, hắn nắm giữ một tia thần thức của Thiên Nhân Cảnh, làm sao cũng phải là ý chí võ đạo của Thiên Nhân Cảnh mới sẽ tạo thành uy hiếp.
Dưới đòn đánh này, chừng trăm người giữa trường đã chết gần nửa, người sống chỉ còn năm mươi, sáu mươi người!
- Thảm, thảm, lần này xong đời!
Nhạc Khai Vũ nhe răng nói.
Nhưng Lăng Hàn lại nở nụ cười nói:
- Nhạc huynh, lão thái gia nhà ngươi để ngươi đi ra, lẽ nào không cho ngươi mấy tờ linh phù hay pháp chỉ gì sao? Chỉ là yêu thú Sinh Hoa Cảnh mà thôi, còn chưa đủ làm gì ngươi a?
Ngay cả ngoại nhân như Phong Viêm cũng có thể được pháp chỉ của Linh Anh Cảnh, huống chi là cháu trai ruột như Nhạc Khai Vũ?
Trước đó con Đại Yêu kia vừa lên liền lấy khí thế áp bức, làm người ta kinh ngạc sợ hãi, lại bỗng nhiên bạo phát đại chiêu, đánh giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664904/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.