Lăng Hàn là phái thực tiễn, nghĩ đến liền làm, lập tức khắc trận văn, lấy ba mươi sáu sợi "tóc" kia làm mắt trận.
Hắn thu được Thiên Đô Lôi Cương Trận đã thật nhiều ngày, sớm vẽ ra trận văn, chỉ là thiếu hụt vật liệu mới chưa bố thành, hiện tại có vật liệu lớn như thế thả ở trước mắt, nhất thời để hắn nóng lòng muốn thử.
Trước đó hắn đã khắc qua trận văn trên đá bình thường, bởi vậy hiện tại thực sự là chút lòng thành.
Tiến vào Thần Thai Cảnh, thần thức của hắn cũng tăng lên rất nhiều, bởi vậy, bây giờ một hơi hắn có thể khắc ra ba trận văn, sau đó sẽ điều tức năm sáu tiếng, lại khắc thêm ba trận văn.
Như vậy tính toán, một ngày hắn có thể khắc khoảng mười trận văn, chưa tới bốn ngày, hắn sẽ hoàn toàn khắc thành ba mươi sáu mắt trận.
Trong Hắc Tháp, không có thiên địa đại đạo.
Lăng Hàn đưa thạch nhân ra ngoài nói:
- Tế mắt trận.
Chà xát cà… đỉnh đầu của thạch nhân lập tức có từng trụ đá xông ra, hình thành một trận thế, nhất thời, từng trận văn phát sáng, sức mạnh đất trời hội tụ, toàn bộ trận thế đều đan dày tia chớp màu trắng.
Thạch nhân đấm ra một quyền, xì xì xì… từng tia lôi điện cũng bắn ra theo, thần uy lẫm lẫm, đáng sợ đến kinh người.
- Ha ha ha ha!
Lăng Hàn cười to, có vẻ hết sức hài lòng.
Đây mới thực sự là trận pháp di động a!
Hắn vuốt cằm, trên người Ân Hồng cũng có từng trận văn, hình thành hiệu quả phòng ngự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664899/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.