Người rất quả đoán.
Lăng Hàn gật đầu, coi như Vũ Côn Lôn có thể đánh bại hắn, nhưng Trương Tam có thể ung dung đánh bại Tào Thiên Dật, tự nhiên cũng có thể ung dung đánh bại Vũ Côn Lôn, bởi vậy đối phương lựa chọn theo dòng mà đi, bảo toàn mặt mũi cho mình.
Việc này truyền đi, đương nhiên có ảnh hưởng đối với thanh danh của Vũ Côn Lôn, nhưng dù sao cũng hơn bị người oanh bại, huống chi hắn có khả năng thảm bại.
Lăng Hàn nhìn về phía Trương Tam, Trương Tam cũng nhìn lại hắn, trong ánh mắt có hào quang màu xanh lục đan dệt, tỏa ra áp lực đáng sợ, ngay cả Lăng Hàn có một tia thần thức của Thiên Nhân Cảnh cũng cảm thấy hồi hộp.
Sao có thể có chuyện đó!
Lẽ nào đây là một vị Phá Hư Cảnh, cải trang tới tham gia luận võ? Nhưng nếu hắn thực là Phá Hư Cảnh, trực tiếp cướp chìa khoá thì đã làm sao? Đừng nói ở Bắc Vực, dù ở Trung Châu cũng không có người dám nói cái gì.
Thật cổ quái!
Lăng Hàn cùng Trương Tam đều không có yêu cầu nghỉ ngơi, trực tiếp đối đầu.
- Trước đây có phải ta đã gặp ngươi không?
Lăng Hàn cười nói, bắt đầu tìm manh mối.
Trương Tam cũng nhếch miệng nở nụ cười, nói:
- Ta thật nhận thức ngươi, tuy ngươi thay đổi một gương mặt khác!
Lăng Hàn cả kinh, thuật dịch dung của hắn lại bị người nhìn thấu?
- Đến, ra tay đi, để ta nhìn thực lực của ngươi trưởng thành đến mức nào?
Trương Tam nói.
Lăng Hàn nắm chặt song quyền, không dám có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664878/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.