Vũ Hoàng vẫn như vị Vũ Hoàng trước đây, thô bạo, quả quyết, như một vị đế hoàng, quyết đoán mãnh liệt.
Cửu Vân Trưởng Lão vội lệnh Thi Binh đón nhận, tiếng phốc phốc phốc phốc… khó chịu truyền đến, nắm đấm của Vũ Hoàng đánh lên người Thi Binh, chỉ có thể lưu lại vết thương rất cạn.
Không hổ là Ngân Giáp Thi cấp ba, sức phòng ngự có thể so với tài liệu chú khí cấp sáu, ngay cả quyền mang cũng không cách nào thương tới.
Nhưng Vũ Hoàng không để ý chút nào, hắn có bá khí của đế hoàng, từng quyền liên tục, quyết giết Thi Binh thành cặn bả.
Cửu Vân Trưởng Lão cười gằn, chỉ nói phòng ngự, con Thi Binh này của hắn thậm chí còn cường đại hơn ma viên, kém chỉ là lực lượng và lực sát thương. Nhưng hắn không cần giết Vũ Hoàng, chỉ cần có thể kiềm chế Vũ Hoàng lại là được.
- Thiếu niên, hiện tại ngươi còn muốn chạy trốn sao?
Hắn cười gằn, nắm giữ Linh khí có thể thu vật còn sống, đây là bí mật cực kỳ kinh người, hắn không tin Lăng Hàn dám sử dụng ở trước mặt Quyền Đế.
Đã như thế, liền cho hắn cơ hội.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:
- Không trốn!
- Ha ha, ngươi có giác ngộ chết sao?
Sát khí của Cửu Vân Trưởng Lão tăng mạnh.
- Không, ta còn có giúp đỡ!
Lăng Hàn nhìn về phía Tây Bắc, cất giọng nói.
- Ngạo huynh, xin giúp ta một chút sức lực.
- Cái gì!
Cửu Vân Trưởng Lão cũng theo ánh mắt của Lăng Hàn nhìn lại, nhưng không phát hiện dị dạng gì, để hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664852/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.