- Ta chính là Đồng Chí Minh.
Người trẻ tuổi kia ngạo nhiên nói.
Tất cả mọi người vắt hết óc suy nghĩ, Đồng Chí Minh này là thần thánh phương nào, tại sao trước đây chưa từng nghe nói? Thiên tài như vậy nên tiếng tăm lừng lẫy mới đúng.
Đồng Chí Minh đột nhiên lộ ra vẻ lắng nghe, sau đó gật gù nói:
- Chủ nhân nhà ta bảo ta hỏi các ngươi, có biết tăm tích của Chư tiên tử không?
Phốc!
Nghe nói như thế, tất cả mọi người phun ra ngoài, lộ ra vẻ mặt không thể tin tưởng.
Chủ nhân nhà ta?
Một thiên tài như thế lại chỉ là tôi tớ? Không thể nào, mới hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi đã là Thần Thai Cảnh cấp cao, đặt ở Bắc Vực tuyệt đối là thiên tài hàng đầu, làm sao có khả năng là tôi tớ?
- Ngươi… chủ nhân của ngươi là ai?
Có người run giọng hỏi.
Đồng Chí Minh trừng tới nói:
- Ngươi là thứ gì, cũng xứng hỏi họ tên của chủ nhân nhà ta? Đừng quên, là ta đang hỏi các ngươi, còn không nói tăm tích của Chư tiên tử cho ta!
- Hừ, chúng ta không phải người hầu của ngươi, ngươi hỏi cái gì thì phải đáp cái đó!
Mọi người bị thái độ hung hăng của hắn làm tức giận, tự nhiên không chịu phối hợp.
- Xem ra, ta phải giết mấy tên để cảnh cáo các ngươi!
Đồng Chí Minh cười gằn, hung hãn ra tay.
Phốc phốc phốc phốc… thân hình hắn xẹt qua, liền có từng đầu người bị chém xuống, múa ngang ở trên bầu trời, máu tươi trùng thiên, thân thể không đầu còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664832/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.