Điều kiện trong trại gian khổ, từ đâu tới nơi ở tốt, chỉ là một gian nhà trúc, đừng nói hiệu quả cách âm tệ, thậm chí còn có khe hở, có thể bị người nhòm ngó.
Lăng Hàn không để ý, dù sao cũng chỉ dừng hai buổi tối mà thôi.
Sau khi hắn rời đi, trong trại tin tức liên quan tới hắn "người ngốc nhiều tiền" lập tức truyền ra, người người đều muốn từ trong tay hắn thu được nhân sâm khen thưởng, đều dồn dập đi ra ngoài hỏi thăm.
Mọi người đều biết tin tức Lăng Hàn treo giải thưởng, có người còn đi tới trại kế bên tìm hiểu tình huống. Nhưng cũng có người sinh sát tâm, chờ đợi Lăng Hàn rời trại, để giết người cướp của.
Một thiếu niên Linh Hải tầng năm mà thôi, có thể cường đi nơi nào? Vừa nhìn chính là hoa trưởng thành ở trong nhà ấm, sức chiến đấu nói không chắc còn chưa tới bốn tinh.
Đêm đó, một đội ngũ hái thuốc hai mươi người tiến vào trại, chính là đoàn người của cô gái áo đỏ trước kia xung đột với Lăng Hàn.
Bọn họ đi tới góc tây bắc của trại, người hái thuốc chen một nhà trúc lớn, đội hộ vệ cũng chen một gian, cô gái áo đỏ thì đi tới một gian, nơi này có một nam tử gần ba mươi tuổi.
- Uyển Tình!
Nam tử nghe được tiếng gõ cửa, thấy là cô gái áo đỏ, thì không khỏi lộ ra vẻ vui mừng, ánh mắt hừng hực, liền kéo nàng vào trong lồng ngực, đã không nhịn được táy máy tay chân.
- Tử Tương, vẫn không có sờ đủ sao, sao gấp như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664822/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.