Cô gái mặc áo trắng này phảng phất như tiên. Một bước một tư thái, một bước một phong tình, đoan trang, tĩnh thục. Nhưng thân thể của nàng thực sự quá nóng bỏng, bắp đùi thon dài, đủ để đạt đến phần eo của nữ nhân bình thường.
Hai chân của nữ tính càng dài, vậy vóc người tự nhiên sẽ càng hấp dẫn. Mà ở trên người nàng, này quả thật là hoàn mỹ, mới có chuyện chỉ một bước cũng làm người ta suy nghĩ vô tận.
Thon nhỏ và dài, nhưng mông lại nhô lên cao vút, hiển lộ ra đường cong kinh người, tỏa ra phong tình khiêu gợi. Bộ ngực không quá lớn, miễn cưỡng có thể nắm chặt. Cổ trắng như ngọc, cao quý như thiên nga. Tóc đen như thác nước, bị một sợi tơ trắng như tuyết cột lại.
Khắp toàn thân nàng từ trên xuống dưới không có một trang sức, nhưng khiến người ta cảm thấy đây mới hoàn mỹ nhất. Bởi vì bất kỳ trang sức nào mặc ở trên người nàng, sẽ chỉ làm nàng trở nên tục khí.
Lăng Hàn kinh ngạc. Quả nhiên, cô gái này không cần hiển lộ dung mạo, cũng khiến người ta cảm giác đẹp như thiên tiên, cảm giác diễm tuyệt cổ kim. Hắn chỉ ở trên người một cô gái khác có cảm giác này, chính là Thiên Phượng Thần Nữ.
Có điều, hắn gặp qua dung mạo của Thiên Phượng Thần Nữ, xác thực xứng hai chữ hoàn mỹ. Chỉ từ tướng mạo mà nói, Thiên Phượng Thần Nữ đúng là nhân gian số một, thậm chí đẹp đến không nên xuất hiện ở phàm tục.
Thế nhưng, aii! Lăng Hàn thở dài. Tại sao nữ nhân này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664811/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.