Một hộ đại trạch trong thành, hơn nửa đêm tất cả mọi người đều ở trong lòng đất. Mà nơi này cực kỳ tanh tưởi, thậm chí còn có một dòng sông nằm đầy thi thể, chuyện này làm sao cũng lộ ra quái lạ.
Những thi thể này là từ đâu tới?
Lăng Hàn đột nhiên thông suốt nói:
- Trở về!
Hắn quay người, đi tới trước một cánh cửa, đẩy ra, bên trong vẫn là một bộ quan tài.
Nhạc Khai Vũ và Quảng Nguyên dồn dập đi tới, một người hỏi:
- Ngươi phát hiện cái gì?
- Sáng sớm hôm nay, chúng ta rõ ràng nhìn thấy rất nhiều người từ trong phòng này đi ra, nói rõ toàn bộ bọn họ ở đây. Nhưng mà hiện tại chúng ta không có phát hiện bất cứ người nào, đây là tại sao?
Lăng Hàn hỏi ngược lại.
Sắc mặt của Quảng Nguyên lập tức kinh biến, nói:
- Không phải ngươi hoài nghi, những người kia giấu ở trong quan tài chứ? Sao có thể có chuyện đó, tanh tưởi như vậy, chỉ ngửi cũng muốn hôi chết!
- Với chúng ta mà nói, đây là tanh tưởi, nhưng đối với một ít người, đây chính là Thánh Địa tu luyện.
Lăng Hàn từ tốn nói.
- Sao có thể có chuyện đó!
Nhạc Khai Vũ kinh ngạc thốt lên.
Lăng Hàn không nói, tay bắt quan tài, dùng sức đẩy một cái.
Chi, quan tài mở rộng, hiện ra một người. Đối phương ăn mặc quần áo ngăn nắp, khuôn mặt trông rất sống động, hoàn toàn không giống tử thi.
- Đây là người Đoạn phủ, ban ngày ta đã thấy hắn!
Quảng Nguyên nói, ngữ điệu có chút run rẩy. Hắn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664794/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.