Tuy tên Thần Thai Cảnh kia bị ném rất nặng, nhưng dù sao thực lực cũng bất phàm, hắn lập tức nhảy lên. Bất quá cả người đều là máu tươi. Hắn trở lại nơi cấm chế, tàn bạo nhìn chằm chằm Lăng Hàn và Mã Đa Bảo.
- Các ngươi chạy không thoát đâu!
Hắn tê thanh nói.
Đường đường cường giả Thần Thai Cảnh, lại để hai tiểu bối chạy thoát, hắn làm sao chịu nổi? Hơn nữa cái này không phải vấn đề mất mặt. Trông coi bất lực, hắn sẽ bị tông môn xử phạt.
- Ta nhổ vào! Bảo Gia muốn đi thì đi, muốn ở lại thì ở lại, ngươi có thể làm khó dễ được ta?
Mã Đa Bảo quay người lại, đập mông về phía ông lão.
- Có năng lực đến cắn mông của Bảo Gia!
- Huynh đệ, nhanh lấy Dịch Dung đan ra!
Chỉ là vừa quay đầu lại, hắn liền thay đổi biểu tình, nịnh nọt nói với Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười hì hì nói:
- Chúng ta huynh đệ một hồi, cho Dịch Dung đan cũng không phải không được. Ta thấy trâm gài tóc trên đầu ngươi không tệ.
- Không được!
Mã Đa Bảo vội vàng lắc đầu.
- Vậy đai lưng…
- Không được!
- Ủng?
- Không được!
- Vậy hẹn gặp lại, chúc ngươi nhiều may mắn!
Lăng Hàn vỗ tay, muốn nghênh ngang rời đi.
- Huynh đệ, không thể thấy chết mà không cứu a!
Mã Đa Bảo vội kéo Lăng Hàn, cắn răng nói.
- Bảo Gia hi sinh mình, cùng ngươi ngủ hai ngày là được chứ gì?
Phốc!
Lăng Hàn phun ra ngoài, vội ném cho Mã Đa Bảo một viên Dịch Dung đan, thân hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664756/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.