- Chung huynh, giết chết hắn!
- Đúng, giết chết hắn!
- Bắc Hoang Cửu Quốc chúng ta cũng không phải ngồi không!
Quần tình đều kích phẫn, nhưng Thành Phi Quân lại im lặng. Hắn nhận ra tiêu ký trên ống tay áo của Bao Tín Nhiên. Này là một đệ tử của đại tông môn, hắn sẽ không đơn giản đi đắc tội.
Chung Hòa Quang chết thì chết, nơi này còn nhiều thiên tài mà, thiếu một cái cũng không quan trọng lắm.
Lăng Hàn hơi nhướng mày nói:
- Chung Hòa Quang sẽ xong đời.
- Tại sao!
Lưu Vũ Đồng và Lý Tư Thiền đều cả kinh hỏi.
- Bởi vì tên kia là Linh Hải Cảnh, hơn nữa là Linh Hải tầng năm!
Quảng Nguyên tiếp lời nói.
Cái gì!
Lưu Vũ Đồng và Lý Tư Thiền đều lộ ra vẻ kinh sợ. Linh Hải Cảnh hơn hai mươi tuổi? Đùa giỡn sao, ở Vũ Quốc căn bản không tìm ra! Ạch, gần nhất xác thực có, chính là Phong Viêm. Mà Nghiêm Thiên Chiếu thì càng trẻ, mới mười lăm tuổi!
Nhưng bình thường mà nói, làm sao cũng phải ba mươi mới có thể bước vào Linh Hải Cảnh. Thậm chí ba mươi tuổi thành Dũng Tuyền cũng đã rất tốt.
Lẽ nào người của Bắc Vực đều lợi hại như vậy, tùy tiện chạy ra một cái cũng là thiên tài võ đạo?
- Vậy trận này không thể đánh được!
Chu Vô Cửu đứng lên. Đây là trận chiến không công bằng.
Lăng Hàn gật đầu nói:
- Ngươi đi ngăn cản, bảo Tàn Dạ trở về.
- Vâng!
Chu Vô Cửu vội lĩnh mệnh rời đi, chỉ là đã chậm. Chung Hòa Quang giận không nhịn nổi, giơ roi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664732/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.