Lăng Hàn chắp tay nói:
- Vãn bối tham kiến Vũ Hoàng!
Hắn tự xưng vãn bối, tự nhiên là hành lễ như võ giả, không cần quỳ lạy. Mà nếu lấy thân phận thần tử tham kiến, như vậy hắn nhất định phải quỳ xuống. Đây là hai loại lập trường hoàn toàn khác nhau.
Vũ Hoàng cũng không có trách cứ, trái lại nở một nụ cười nói:
- Người trẻ tuổi, ngạo khí rất đủ nha!
Ở bên chân của hắn, Hứa Khả Hân bị thức tỉnh. Nàng mở hai mắt ra nhìn Lăng Hàn, khuôn mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc. Nàng từng thấy người trẻ tuổi này, lúc đó còn động một tia sát niệm, chỉ là không có ra tay mà thôi.
Không nghĩ tới, hắn lại có tư cách bái kiến Vũ Hoàng, cái này rất kinh người.
- Bệ hạ mới là oai phong lẫm liệt, một quyền liền đánh đổ chấp sự chó má của Đông Nguyệt Tông, để vãn bối nhiệt huyết sôi trào nha.
Lăng Hàn nịnh nọt nói.
- Ha ha ha ha!
Vũ Hoàng cười to, lắc đầu nói.
- Ngươi cho rằng miệng ngọt một chút, trẫm có thể quên phiền phức ngươi gây ra sao?
Hứa Khả Hân không khỏi khiếp sợ. Nàng hầu hạ ở bên người Vũ Hoàng mấy năm, hầu như chưa từng thấy Vũ Hoàng cười sảng khoái như vậy. Còn dùng ngữ khí trêu chọc nói chuyện với một thanh niên, quả thực làm cho nàng không thể tin tưởng.
Lăng Hàn nghiêm nét mặt nói:
- Kính xin bệ hạ thứ tội!
Vũ Hoàng hừ một tiếng nói:
- Coi như trẫm bá khí hơn nữa, cũng không dám làm gì một vị Đan sư Huyền Cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664695/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.