Lăng Hàn cười khẩy nói:
- Người lớn như vậy, còn giấu đầu lòi đuôi, không sợ bị chê cười sao?
- Ha ha, người trẻ tuổi, thời điểm bản tọa tung hoành thiên hạ, lão tổ tông của ngươi còn không có sinh ra đâu! Âm thanh kia cười cợt, có vẻ không sao cả.
- Cũng được, bản tọa tên Tu La Ma Đế! Ma Đế? Lăng Hàn sững sờ. Tiêu Đinh từng nói, chủ nhân của Ma Thiên Bí Cảnh gọi "Ma Chủ", lẽ nào chính là người này? Hắn lạnh nhạt nói:
- Ngoại hiệu này đúng là rất uy phong, có điều ngươi không có tên tuổi sao?
- Ha ha ha ha, người trẻ tuổi muốn điều tra bản tọa sao? Tu La Ma Đế cười lớn.
- Ai, bản tọa đã quá lâu chưa nhìn thấy người, liền lải nhải với ngươi mấy câu a! Lăng Hàn cũng không cảm kích, lãnh đạm nói:
- Tâm tình của Ma Đế đại nhân thật tốt, vừa ra tay là dùng bí pháp muốn điều khiển người. Ta cũng không dám nói chuyện phiếm với Ma Đế đại nhân, nói không chắc lúc nào đó lại trúng chiêu. Tu La Ma Đế cười hì hì, không hề nổi giận khi bị người vạch trần mình làm ác:
- Nơi này là bí địa, bị vô số cấm chế phong tỏa, không thể cho người tiến vào. Bản tọa phụ trách trấn áp nơi đây, sẽ không để cho bất luận người nào thông qua. Là chính ngươi đụng vào lưỡi thương nha. Lời này thật giống như có chút đạo lý. Lăng Hàn cũng là người từng trải, tự nhiên sẽ không bị đối phương trả đũa liền mặt đỏ tới mang tai, tương tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664673/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.