Dung Hoàn Huyền rất tự phụ. Hắn là thiên tài võ đạo, điểm ấy không thể nghi ngờ, lại được Thiên Thi Tông truyền thừa, vốn nên vô địch ở trong đồng lứa. Nhưng Lăng Hàn còn trẻ hơn, lại ngang hàng với hắn, điều này làm cho sát ý của hắn sôi trào.
- Chết đi! Hắn vận dụng bí pháp, đấm ra một quyền, hiện ra quang ảnh của một bộ xương màu đen, thân mang chiến giáp, nâng cự nhận khổng lồ, chém về phía Lăng Hàn. Vẻ mặt của Lăng Hàn có chút thận trọng. Hắn hít một hơi thật sâu, sừng trâu tỏa quang mang, đánh ra một chiêu kiếm. Huyền Diệu Tam Thiên! Xoạt xoạt xoạt, chỉ trong nháy mắt, bộ xương giáp sĩ bị oanh mấy chục kiếm, ầm ầm phá nát. Lăng Hàn hơi có chút thở hổn hển. Nếu không phải không gian đan điền của hắn mở rộng gấp trăm lần, thì nhiều lắm chỉ đánh ra chừng mười phát Huyền Diệu Tam Thiên sẽ lực kiệt.Một thức kiếm pháp này uy lực rất lớn, nhưng tiêu hao cũng không phải bình thường. Hơn nữa, dù sao sừng trâu cũng không phải kiếm, lực sát thương giảm nhiều. Nhưng bởi vì sừng trâu có thể kích thích ra hỏa diễm cấp ba, có tác dụng hóa giải thi khí mạnh mẽ, nên mới hình thành hiệu quả như vậy. Dung Hoàn Huyền lộ ra vẻ không thể tin tưởng. Chiêu vừa nãy chính là bí thuật của Thiên Thi Tông, đạt đến Huyền Cấp thượng phẩm. Cũng chỉ có đệ tử của Thiên Thi Tông mới có thể thi triển, bởi vì cần thi khí. Một chiêu này, dung hợp nguyên lực và thi khí, có năng lực ăn mòn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664671/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.