Vù, một tiểu Tháp màu đen xuất hiện, chìm nổi ở trước mặt Lăng Hàn.
Hắc Tháp!
Trong lòng Lăng Hàn không khỏi cảm khái. Từ vạn năm trước gặp Hắc Tháp, cái này vẫn là lần thứ hai hắn dùng mắt thường nhìn thấy Hắc Tháp.
- Sai, ta không phải Hắc Tháp mà vạn năm trước ngươi nhìn thấy, mà chỉ là khí linh của Hắc Tháp.
Thật giống như tiểu Tháp này có thể nghe được tiếng lòng của Lăng Hàn. Nó khẽ đung đưa, phát ra thần niệm, thẳng vào thức hải của Lăng Hàn.
Cái gì!
Lăng Hàn cả kinh nói:
- Ngươi là khí linh? Vậy ta ở nơi nào?
- Đương nhiên là ở trong Hắc Tháp.
Tiểu Tháp nói.
Lăng Hàn không hiểu ra sao:
- Hắc Tháp ở trong đan điền của ta, nhưng ta lại đang ở trong Hắc Tháp, sao có thể có chuyện đó?
- Ngươi nhìn lại đan điền của ngươi xem.
Tiểu Tháp nói.
Lăng Hàn nhìn đan điền, lại phát hiện trong đan điền trống rỗng, không còn Hắc Tháp tồn tại.
- Ngươi tiến vào Hắc Tháp, Hắc Tháp tự nhiên nằm ở trong thế giới của ngươi.
Tiểu Tháp từ tốn nói, trên thực tế ngữ điệu của nó vẫn bình thản không có gì lạ, không có một tia tình cảm.
- Hổ Nữu!
Lăng Hàn cả kinh. Hắn đã gặp qua thủ bút của Hắc Tháp, hơn nữa nó còn nắm giữ uy năng vô thượng, một tia hào quang liền đánh chết hắn kiếp trước. Hổ Nữu đả tọa ngay ở bên cạnh, có thể bị đè chết hay không?
Coi như không bị đè chết, lấy dã tính của tiểu nha đầu, nhất định sẽ nhào lên cắn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664660/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.