Trở lại Hổ Dương Học Viện, Lăng Hàn và Lưu Vũ Đồng tách ra, hắn mới vừa trở lại tiểu viện của mình, liền bị Liễu Như Nhi lải nhải một trận.
- Làm chủ nhà trọ như ngươi quá thất bại, ngay cả cơm nước cũng không chuẩn bị cho chúng ta!
Nàng tức giận nói.
Vẻ mặt của Lăng Hàn quái lạ, nói:
- Sẽ không phải các ngươi không biết làm cơm chứ?
Liễu Như Nhi trợn mắt hạnh lên, bật thốt:
- Làm sao ngươi biết?
- Nhìn dáng dấp đần độn của ngươi liền biết rồi.
Lăng Hàn thở dài, cảm thấy đôi tỷ muội sát thủ này thực quá thất bại, giết người không được, ngay cả cơm cũng không biết nấu.
- Hừ, ngươi nói ai là trẻ đần độn!
Liễu Như Nhi không phục.
- Chờ ta khôi phục tu vi, nhất định sẽ đánh ngươi!
Lăng Hàn không khỏi bật cười, nói:
- Vậy ta còn nuôi hai người các ngươi làm chi! Ai, gần đây vừa vặn thiếu tiền, liền báo tin tức hai trọng phạm lên, sẽ được thưởng không ít tiền a.
Liễu Như Nhi hoa dung thất sắc, kinh hô:
- Ngươi làm ta sợ!
- Thật sao?
Lăng Hàn nhếch chân, dáng dấp cao thâm khó dò.
Liễu Như Nhi do dự. Nàng vẫn sống dưới cánh chim của tỷ tỷ, căn bản không cần lo lắng lòng người hiểm ác, hiện tại để nàng độc lập đối mặt Lăng Hàn làm người hai đời, tự nhiên sẽ bị đùa xoay quanh.
- Đến, hát cho đại gia một tiểu khúc, hát tốt, đại gia tha ngươi một mạng.
Lăng Hàn cười nói.
Lúc này Liễu Như Nhi mới biết Lăng Hàn đang cố ý doạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664595/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.