Mã Thiên Thanh tiếp nhận bình đan, hắn không có nhìn kỹ bình đan nguyên lai của Lăng Hàn, tự nhiên không biết bị Phạm Đông Bình đánh tráo. Hắn mở ra xem, không khỏi lộ ra vẻ không vui.
Đây quả thật là Tụ Linh Đan, hơn nữa phẩm chất không ra sao, chỉ năm, sáu tinh, căn bản không thể đấu giá.
- Thiếu niên, đây chỉ là Tụ Linh Đan phổ thông, không có tư cách đấu giá.
Mã Thiên Thanh ném bình đan cho Phạm Đông Bình, trên mặt có vẻ tức giận, lại bởi vì một bình Tụ Linh Đan mà bị gọi ra, để hắn rất khó chịu.
Lưu Vũ Đồng đã hiểu được, ánh mắt nhìn về phía Phạm Đông Bình mang theo một tia sát khí.
Phạm Đông Bình dào dạt đắc ý. Hắn cũng không biết mình đánh tráo là Trúc Cơ Đan, nhưng có thể phán đoán ra, cái này chí ít là đan dược Huyền Cấp, dùng 10 ngàn lượng đổi lấy, quả thực kiếm lời lớn.
Nếu như hắn biết cái này là Trúc Cơ Đan, phỏng chừng sẽ không dám ném đá giấu tay, bởi vì chuyện này quan hệ quá lớn.
Chỉ là một thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi, dù biết hắn tráo thì đã làm sao, có thể làm gì được Đan sư Hoàng Cấp trung phẩm như hắn?
- Đi!
Hắn nói với diễm nữ bên người, dù sao cũng có tật giật mình, tự nhiên phải rời khỏi nơi này trước.
Lăng Hàn không khỏi lộ ra nụ cười, nói:
- Dám hắc đồ vật của ta, lá gan của ngươi không nhỏ a!
- Không biết ngươi đang nói cái gì, đi thôi!
Trong lòng Phạm Đông Bình đập mạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664592/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.