- Nguyên quản sự…
Tiểu Anh nhỏ giọng nói với nam tử trung niên kia. Thiên Dược Các có quy củ của Thiên Dược Các, tuyệt không thể vô lễ với khách, đây là điều quy định thứ nhất.
Người đàn ông trung niên kia không vui nhìn Tiểu Anh, phất phất tay nói:
- Người đâu, đuổi tên quỷ nghèo này ra ngoài cho ta!
Tiểu Anh không dám nói thêm gì nữa, chỉ dùng ánh mắt đồng tình nhìn Lăng Hàn và Hổ Nữu. Người đàn ông trung niên kia gọi Nguyên Cương, trước đây chỉ là một tạp dịch, không nghĩ tới đệ đệ của hắn ở mấy tháng trước, đột nhiên lên cấp thành Đan sư Hoàng Cấp trung phẩm, để địa vị của Nguyên Cương cũng nước lên thì thuyền lên, ngồi lên vị trí tiểu quản sự.
Bởi vì thường ngày bất đắc chí, bây giờ vừa ngồi lên địa vị cao, Nguyên Cương liền trở nên hung hăng, nghĩ trăm phương ngàn kế bày ra cảm giác ưu việt của hắn.
Lăng Hàn rất bất hạnh, vừa vặn đụng vào trên lưỡi thương của tên này.
Hai đại hán vạm vỡ đi tới, đứng phía sau Lăng Hàn, một người nói:
- Vị khách nhân này, xin theo chúng ta ra ngoài.
Lăng Hàn thở dài, lẽ nào phải sử dụng bạo lực sao?
- Lăng Hàn! Lăng Hàn!
Đúng lúc này, chỉ nghe một thanh âm yểu điệu từ phía sau truyền tới.
Lăng Hàn quay đầu nhìn, đối phương lại là Thích Chiêm Thai, vị Thất Quận Chúa của Đại Nguyên Vương phủ kia, sao chạy đến nơi này? Lại nhìn kỹ, hóa ra Chư Hòa Tâm và Trương Vị Sơn cũng tới, như vậy cô nàng này theo tới cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664537/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.