Thật như Chu Đại Quân nói, việc này không có quan hệ gì tới hắn, bởi vậy hắn nói xong liền phủi mông rời đi, còn phải lập tức đi làm chuyện Lăng Hàn phân phó đây.
- Gia gia, chúng ta thật như hắn nói, sau này đàng hoàng nghe lệnh của phụ tử Lăng Đông Hành sao?
Lăng Mộ Vân cắn răng nói, hắn làm sao có thể cam tâm, Lăng Hàn là phế vật, muốn hắn nghe mệnh lệnh của một tên phế vật, ngẫm lại liền để hắn cảm thấy uất ức.
- Đương nhiên không thể!
Lăng Trọng Khoan nặng nề vung tay xuống.
- Ta khổ tâm kinh doanh nhiều năm như vậy, làm sao có thể bị một tên phế vật phá hoại? Mặc kệ tiểu tử kia là phế vật thật, hay giả ra, đều không thể ngăn cản ta nắm giữ Lăng gia!
- Nhưng gia gia, kế tiếp chúng ta làm sao bây giờ?
Lăng Mộ Vân có vẻ rất mờ mịt.
- Chờ!
Lăng Trọng Khoan trầm giọng nói.
- Hiện tại Trình gia và chúng ta huyên náo rất cương, tuy có Chu Đại Quân trợ giúp, Lăng Đông Hành có thể phản thủ làm công, nhưng Trình gia cũng không phải ăn chay, uy hiếp cuống lên tất nhiên sẽ buông tay phải kích.
- Đến thời điểm, chúng ta lại ở phía sau đâm Lăng Đông Hành một đao, đẩy hắn xuống vị trí Gia chủ!
Lăng Mộ Vân nghe mà trên mặt tỏa ánh sáng, trong ánh mắt tràn đầy vẻ oán độc.
- Gia gia, tiểu tử Lăng Hàn kia nhất định phải giao cho ta, ta muốn tự tay giết hắn!
- Ngươi nhất định sẽ toại nguyện!
Lăng Trọng Khoan cười lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664458/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.