Chương 27: Nữ nhân phương nào có thể câu mất linh hồn của Nguyên Bảo nhà ta
Một tiếng "cạch", cửa bị mở ra.
Một chú heo con bị ném ra ngoài, ngay sau đó, Tiêu Phong Du cũng bị ném ra luôn.
Tay của Tiêu Phong Du yếu ớt mà duỗi ra, "Ấy ấy ấy—"
Cô chỉ có thể dùng từ "ấy", chứng cớ rành rành ở trước mặt, cô không còn mặt mũi nào nhìn Hà Vân Hàm.
Hà Vân Hàm khoanh tay, mặt ửng đỏ: "Em, em đừng hòng mà—"
Hai từ "ngủ phục" này cuối cùng lại không có nói ra.
Đuổi ra khỏi nhà.
Đúng thế, Nguyên Bảo đã bị đuổi ra khỏi nhà.
Đầu óc trống rỗng vài giây, Tiêu Phong Du ôm bé heo của mình, hứng gió rơi lệ.
Cô trêu ai, chọc ai hả???
Aaaa!!! Tô Mẫn!!! Đồng đội ngu như heo này, trời ạ! Mày muốn giết tao à!!!
Không trong trắng nữa! Ở trong lòng Hà Vân Hàm, cô chắc chắn đã không còn trong trắng nữa rồi!!!
Ngã ở nơi nào thì phải đứng lên từ nơi đó, lồng ngực của Tiêu Phong Du như thể bị nhét vào một tấn thuốc nổ, cô phủi phủi đất trên người bé heo, mang nó lên xe cột chắc dây an toàn, hướng về phía nhà của Hà Vân Hàm hung dữ nói: "Em sẽ còn quay lại!"
Chiếc xe vừa mới khởi động, Nguyên Bảo bỗng dưng nhìn thấy người quen, mới đầu, cô còn tưởng mình nhìn nhầm, chớp mắt nhìn một cái, đúng là không nhìn nhầm.
Là Lạc Nhan và Mễ Tô.
Mễ Tô cũng có nhà ở bên này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dam-de-nhat-vu-tru/4116935/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.