Chương 22: Chị có thích em không?
--Nhưng em thích chị.
Hà Vân Hàm bị Tiêu Phong Du kéo dậy, mười ngón tay đan vào nhau, mắt nhìn thẳng vào em ấy
Cái quỷ nhỏ này.
Loại cảm giác không thể kháng cự này khiến nàng cực kỳ khó chịu.
Từ bé đến lớn, chưa từng có ai dám đối với nàng như vậy.
Cho dù là người theo đuổi trước đây cũng đa số là vâng vâng dạ dạ, vừa có ý định động chạm đã bị một ánh mắt của nàng làm cho đông cứng tiếc nuối mà trở về, chỉ có Nguyên Bảo, duy nhất em ấy.
Tiêu Phong Du thấy Hà Vân Hàm im lặng một hồi lâu không nói gì, cô nghiêng đầu, giống hệt trẻ con mà bĩu môi.
Hà Vân Hàm cười, xoa đầu cô.
A...
Tiêu Phong Du tựa như bị thứ gì làm cho sững sờ.
Trời ạ...
Vân Hàm...
Hà Vân Hàm thế mà động vào cô???!!!
"Về nghỉ ngơi đi." Giọng nói của Hà Vân Hàm rất ấm, đôi mắt của nàng mang theo vẻ cưng chiều, Tiêu Phong Du cảm thấy chỉ là một xíu đó thôi mà mỗi sợi tóc của cô đều đã tê rần.
Hôm nay...có thể xem như là cột mốc lịch sử không?
Vân Hàm đã chủ động.
Tiêu Phong Du cảm thấy mỹ mãn giống như được ăn kẹo, "Em ở cùng chị tí nữa được hem, chỉ ngắm chị hoi."
Hà Vân Hàm hơi buồn cười: "Chị có gì đẹp mà ngắm? Em không bận à?"
Tiêu Phong Du: ...
Cô rất muốn hỏi, phải chăng Hà Vân Hàm đã sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dam-de-nhat-vu-tru/4116930/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.