Edit: OnlyU
Giang Thiếu Bạch đi theo Lạc Kỳ vài ngày, cho đến khi anh hóa giải hoàn toàn dược lực của ngũ sắc liên. Hắn nhìn Lạc Kỳ đi ra, gật gù nói: “Hóa giải hết rồi!”
Mấy ngày tiếp theo, mùi thuốc trên người Lạc Kỳ ngày càng nhạt, lúc này đã không còn ngửi được mùi gì nữa. Anh cười nói: “Cám ơn Giang thiếu đã chăm sóc tôi thời gian qua.”
Giang Thiếu Bạch phất tay: “Không có gì.”
Không biết bắt đầu từ khi nào mà Lạc Kỳ đổi xưng hô với hắn từ “Anh Giang” thành “Giang thiếu”, Giang Thiếu Bạch cảm thấy thuận tai hơn không ít. Hắn nhìn ông anh trai nói: “Hiện tại anh được xem là một nửa cao thủ, sau này gặp chuyện tương tự như thế đã có năng lực tự vệ.”
Không nói đến những chuyện khác, chỉ cần đánh nhau với thành viên đội Phi Long là đã chiếm thế thượng phong rồi.
Lạc Kỳ cười nói: “Thật kỳ lạ, tôi cũng có cảm giác bản thân trở nên lợi hại không ít, có điều… Tôi chưa biết phải dùng sức mạnh này thế nào.”
“Cứ từ từ.”
Giang Thiếu Bạch thầm nghĩ, rất nhiều người phải luyện võ từ nhỏ, Lạc Kỳ may mắn hơn người, hiện giờ chỉ cần biết cách vận dụng sức mạnh là có thể bằng với cao thủ đã tu luyện mấy thập niên, có thể giảm bớt rất nhiều việc. Tuy vẫn còn chênh lệch rất lớn với hắn nhưng do sư phụ nói hắn là kỳ tài luyện võ mà, không thể so được.
“Đây là chút tấm lòng của tôi, mong cậu nhận lấy.” Lạc Kỳ lấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-con-ha-son-ky-ghi-chep-xuong-nui-cua-than-con/3101763/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.