Edit: OnlyU
Bách Quang Vũ đến được một lúc thì tiếng gõ cửa lại vang lên.
Lạc Kỳ nhìn Giang Thiếu Bạch, khó hiểu hỏi: “Còn ai tới à?”
Hắn lắc đầu đáp: “Không đâu, lần này chắc chắn là bán bảo hiểm rồi.”
Bách Quang Vũ: “…” Lần này chắc chắn là bán bảo hiểm? Vậy là vừa nãy hắn bị coi là bán bảo hiểm sao? Lão tứ thật là.
Bách Quang Vũ đứng lên nói: “Để tôi ra xem ai.”
Giang Thiếu Bạch lập tức nói: “Nếu không quen thì cứ giả vờ như chúng ta không có ở nhà nha.”
Bách Quang Vũ: “…” Hắn nên cảm thấy may mắn là Lạc Kỳ nhận ra hắn, nếu không đã phải ra về rồi.
Cậu bạn đến gần cửa nhìn ra ngoài qua lỗ mắt mèo, trông thấy một ông lão, sau lưng ông là hai người trẻ tuổi, hình như từ quân đội, có thể là lính cần vụ. Hắn cảm thấy đối phương rất giống một đại nhân vật mà hắn từng gặp, nhưng nhất thời lại không nhớ ra là ai.
Dù vậy hắn vẫn mở cửa ra.
Bách Quang Vũ nhìn ông lão trước mặt, cung kính hỏi: “Xin chào, ông tìm ai ạ?”
“Giang Thiếu Bạch ở đây đúng không?” Đối phương lên tiếng hỏi.
Bách Quang Vũ gật đầu: “Vâng, mời ông vào.”
Lúc này bỗng giọng Giang Thiếu Bạch vang lên: “Lão đại, ai tới vậy?”
Bách Quang Vũ không trả lời, đơn giản vì hắn cũng không biết ông là ai, hắn chỉ cảm thấy với phong thái của ông thì có lẽ không phải là người bình thường, cẩn thận không phạm sai lầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-con-ha-son-ky-ghi-chep-xuong-nui-cua-than-con/3101714/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.