Edit: OnlyU
Giang Thiếu Bạch dùng hết mười mấy vạn nguyên thạch thượng phẩm, thành công tiến giai trung kỳ Tiên Tôn.
Từ sau khi tiến cấp, tốc độ tu luyện của hắn bắt đầu chậm lại, dù dùng nguyên thạch, tinh thạch đen, đan dược hay là Chân Linh Chi Thủy, nguyên lực vẫn tăng lên rất chậm.
Tạm thời tất cả phương pháp tu luyện đều trở nên vô dụng.
Dù đã đoán được tình huống này từ trước nhưng hắn vẫn cảm thấy mất mát.
Tinh thần luân vẫn di chuyển theo lộ trình định sẵn, không cần hai người luôn trông coi, bọn họ bắt đầu rảnh rỗi.
Giang Thiếu Bạch rảnh đến phát chán, lúc này hắn chợt nhớ tới thanh trường đao màu đen lấy được tại Hắc Thạch Vực. Lần trước vì cầm thanh đao quá nặng nên hắn đã thu vào nhẫn không gian, chớp mắt một cái đã nhiều năm trôi qua.
Hắn nghĩ hiện tại bản thân đã tăng một cấp bậc nhỏ, có thể thử dùng trường đao xem sao.
Giang Thiếu Bạch vừa lấy thanh đao ra lập tức cảm nhận được cảm xúc phẫn nộ dị thường.
“Khốn nạn, dám nhốt lão tử lâu như vậy?”
Thanh trường đao vừa được lấy ra lập tức vang lên âm thanh “ong ong” đầy tức giận.
Giang Thiếu Bạch nghe được truyền âm của khí linh mà giật nảy mình, nghe thấy nó phàn nàn như vậy, hắn không cho là đúng. Chuyện này không thể trách hắn, lúc hắn muốn nhấc thanh đao lên thì nó không phối hợp, nếu đối phương đã không phối hợp thì hắn đành phải cất đi thôi.
Dù thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-con-ha-son-ky-ghi-chep-xuong-nui-cua-than-con/2478061/chuong-437.html