Edit: OnlyU
Đoàn người Giang Thiếu Bạch mất vài ngày đi đến Tửu Thành, vừa đến ngoài thành, mùi rượu nồng nặc đã xộc vào mặt. Đứng giữa mùi rượu nồng nặc, Giang Thiếu Bạch có cảm giác chếch choáng say.
Lạc Kỳ không kiềm được cảm thán: “Không hổ là Tửu Thành.” Còn chưa uống rượu, chỉ ngửi mùi thôi đã hơi say rồi.
Hai mắt Ngao Dạ phát sáng: “Xem ra Tửu Thành không tồi, hay là chúng ta mua một tòa nhà định cư tại đây đi.”
“Tính sau đi.” Giang Thiếu Bạch đáp.
Tửu Thành có rất nhiều nhà ở được xây dựng trông như cái bình rượu, ở trong những căn nhà như vậy giống như đang ngâm mình trong rượu.
“Chúng ta đi vào thành đi.” Ngao Dạ sốt ruột nói.
Tửu Thành có vô số quán rượu, các loại rượu ngon cần gì cũng có.
Hai bên đường phố là các quán rượu, tiếng chào mời khác liên tục vang lên. Các quán rượu trong thành đều có nét đặc sắc riêng, khiến người ta say sưa ngắm nhìn không rời mắt.
Bọn họ đang đi dạo trên đường thì có một ông lão đi đến trước mặt. Ông lão chống gậy, trên cây gậy treo một hồ lô rượu: “Chào các vị đạo hữu.”
Giang Thiếu Bạch cười đáp: “Các hạ là Tửu Tiên Ông đạo hữu phải không? Xin chào đạo hữu.”
“Không ngờ Giang đan sư lại biết ta.”
“Đạo hữu tiếng tăm lừng lẫy, đương nhiên tại hạ biết đến ngài rồi.”
Tửu Tiên Ông là một vị Tiên Hoàng gạo cội, đồng thời còn là cao thủ ủ rượu, trong số các cao thủ về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-con-ha-son-ky-ghi-chep-xuong-nui-cua-than-con/2477988/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.