Chương trước
Chương sau
Edit & Beta: Nguyệt Bạch
Enoch nói: “Đúng, nữ thần ở trong con đường thí luyện.” Thời điểm hắn tiến vào con đường thí luyện, Thần Hắc Ám cùng Nữ thần Quang Minh vẫn chưa có trở mặt.
Harvey cười cười nói: “Rất tốt, ngươi đi xuống nghỉ ngơi đi, không nên chạy loạn.”
“…” Enoch đứng tại chỗ, muốn nói lại thôi.
Harvey nhướng mày: “Chuyện gì?”
Enoch cúi đầu, cung kính nói: “Tôi biết con đường thí luyện là khảo nghiệm của ngài đối với tôi, từ này đó sinh vật hắc ám trên người, tôi học được càng sâu sắc hơn chân lý hắc ám…”
Chân lý Hắc ám… Đó là cái gì?
Harvey nâng quai hàm nhìn hắn.
Enoch cũng không biết người nghe duy nhất đang oán thầm mình, như trước cảm xúc mãnh liệt mênh mông nói: “Tôi có tự tin, có thể trở thành một giáo hoàng hợp lệ, đem Hắc Ám thần điện phát dương quang đại.”
Giáo hoàng?
Harvey mơ hồ nhớ tới, chính mình tựa hồ đã từng hứa hẹn như vậy. Hắn liếc chéo Enoch, mãi đến tận khi đối phương thấp thỏm bất an, mới ung dung thong thả mở miệng nói: “Ta rất tin tưởng ngươi.”
Enoch sắc mặt vui vẻ, lại nghe Harvey lạnh nhạt nói: “Lui ra.”

Nhìn Enoch mặt mày lo sợ tát mét rời đi, Harvey tay hướng sau lưng một cái, lấy ra một người.
Ningya đang cúi đầu đọc sách, thì bị kéo ra ngoài.
“Nhìn cái gì?” Harvey cầm lấy, “( Vạch trần thời đại các vị thần). Em còn cần xem quyển sách này?”
Ningya nói: “Em sinh ra muộn.”
Harvey nắm cằm của cậu, quan sát tỉ mỉ mặt cậu, tìm kiếm manh mối bất mãn. Trứng thần là Thần Sáng Thế để lại, rất sớm đã có, thế nhưng Harvey cùng Rena vừa bắt đầu đối với thần sủng cũng không có hứng thú. Ngẫm lại, bọn họ vốn là người chủ duy nhất của Quang Minh thần lực cùng Hắc Ám thần lực, làm sao có thể chịu đựng chia sẻ cùng một cá nhân sinh ra từ trong trứng? Cho đến khi Tử Thần mang theo Phệ Hồn thú ra chiến trường, Harvey cùng Rena mới phát hiện có thần sủng cũng không tồi.
Đương nhiên, lời nói thật Harvey sẽ tuyệt sẽ không nói. Hắn nói: “Cho nên nếm vị đắng cũng ít. Sơ kỳ gây dựng sự nghiệp đều là gian nan, ngồi mát ăn bát vàng còn không tốt sao?”
Ningya nói: “Không nói tốt hay không, nhưng em muốn biết.” Cậu cúi đầu tiếp tục đọc sách.
Harvey không biết chuyện mình chán ghét thần sủng có thể bị ghi lại hay không, chộp lấy sách tiện tay ném đi, sách liền biến mất ở trong thần điện.
Feta vừa đi vào chuẩn bị phòng ngủ cho Enoch còn chưa kịp ngồi xuống nghỉ ngơi, đã bị một quyển sách từ trên trời giáng xuống, so với ( Thánh viện) còn dày hơn đập cho hôn mê bất tỉnh.
“Em muốn biết cái gì, ta cũng có thể nói cho em.” Harvey ôm Ningya đến trên người, tay nhẹ nhàng vuốt ve eo cậu.
Ningya nói: “Trên sách viết Thần Sáng Thế rất lâu trước kia đã đem thần đản đưa cho anh cùng Nữ thần Quang Minh, tại sao muộn như vậy mới quyết định đem em nở ra?”
Đến rồi đấy.
Harvey thân thể hơi cứng, cười khan nói: “Ta không phải đã nói, không muốn để cho em chịu khổ sao?”
Ningya quay đầu, nhìn chằm chằm mắt của hắn.
Ánh mắt Harvey dịch đến trên bờ môi của cậu, thấp giọng nói: “Đây là  em muốn hôn ta, hay là muốn để ta hôn em?”
Ningya quay đầu lại, tựa vào trên bả vai của hắn không nói lời nào.
Harvey cúi đầu nhìn đỉnh đầu của cậu. Thời điểm Quang Chi Tử giận dỗi chưa bao giờ khác, chính là trốn đi không nói lời nào, không nghĩ tới đã nhiều năm như vậy, thói quen một chút cũng không thay đổi. Hắn nói: “Trước đây ta cảm thấy không cần.”
Ningya nói: “Sau đó thì sao?”
“… Ta rất khát vọng.”
Thần Sáng Thế để hắn cùng Rena sắp xếp thành một đôi chị em cũng không phải là không có đạo lý. Bọn họ rất nhiều lúc ý nghĩ đều sẽ không hẹn mà gặp. Ví dụ như, tại trước khi nhìn thấy Tử Thần cùng Phệ Hồn thú ở chung đều rất hưởng thụ cô độc, sau đó cũng đều hi vọng có cái nghe lời giống như Phệ Hồn, sủng vật sẽ không phản bội chính mình.
Khác biệt là, Rena kiên trì trước sau, vẫn luôn đem Quang Chi Tử cho rằng là sủng vật của mình, mà chính mình, bởi vì không cam lòng cùng đố kị, hoa chiêu ra hết, muốn Quang Chi Tử đoạt tới từ trong tay Rena. Một người, tập trung vào càng lớn, khát cầu càng nhiều, đến cuối cùng, không chỉ muốn trung tâm, còn muốn chân tâm.
Hắn hôn đỉnh đầu Ningya một cái: “Em thì sao?”
Ningya nói: “Em làm sao?”
Harvey nói: “Tại sao muốn đi theo ta?” Tuy rằng những ngày sau đó, hắn có thể cảm nhận rõ ràng thái độ của Ningya dần dần chuyển biến, nhưng vẫn là muốn nghe chính miệng cậu phân tích.
Ningya không chút do dự nói: “Anh đối với em càng tốt hơn.” Nữ thần Quang Minh đối với cậu rất tốt, là chủ nhân tốt với sủng vật. Harvey đối với cậu rất tốt, là dốc hết tất cả tốt.
“Em ngược lại còn có chút đầu óc, nhận biết được tốt xấu.” Suy nghĩ một chút, lại cảm thấy không đúng, Harvey nói, “Vậy sau này những người khác đối xửvới em càng tốt hơn, em có phải sẽ liền theo những người khác đi?”
Ningya nói: “Anh sẽ để những người khác tốt với em sao?”
“Có ta còn chưa đủ?”
Ningya ôm hắn: “Cho nên sẽ không có những người khác.”
Harvey nói: “Đây không phải là đáp án ta muốn.” Đừng tưởng rằng dùng thủ đoạn nhỏ bé có thể lừa gạt, hắn muốn không phải khách quan không cho phép, mà là chủ quan không lung lay được.
Ningya nói: “Sẽ không, cõi đời này sẽ không có người nào tốt với em hơn được anh.”
Harvey suy nghĩ một chút nói: “Phụ vương mẫu hậu của em đâu?”
Ningya nói: “Bọn họ còn có Vương huynh.”
Harvey ngắt lấy mặt của cậu: “Dù cho ta sau đó đối với em không tốt, em cũng không thể đi.”
Ningya ngẩng đầu nhìn hắn: “Tại sao đối với em không tốt?”
Harvey ha ha cười lạnh nói: “Muốn ta lôi chuyện cũ ra sao?”
Nợ cũ chính là một bút sổ sách lung tung, lật lên đến ai cũng không chiếm được lợi lộc gì.
Ningya lắc đầu một cái, tiếp tục vùi ở trong vai hắn.
Harvey ôm cậu một cái, đi về hướng phòng ngủ.
Ningya nói: “Không thể nghỉ ngơi mấy ngày sao?”
“Không thể.”
“Sau đó còn rất dài.”
“Đó là số lượng sau này.”
“…”
Mấy ngày nay Feta đều chưa từng xuất hiện, Ningya thuận miệng hỏi, mới biết hắn đi thành Bert đô thành của Shamanlier nghênh tiếp Thần Thánh kỵ sĩ đoàn. Shamanlier mới vừa kết thúc nội loạn, mấy vị hoàng tử tranh chấp ngôi vị hoàng đế bụi bậm lắng xuống, dưới tình huống đại hoàng tử, nhị hoàng tử đều chết, lão hoàng đế chỉ có thể đem ngôi vị hoàng đế giao vào tay tam hoàng tử được ngũ hoàng tử cùng công chúa Joanie ủng hộ.
Tam hoàng tử đăng cơ, là Reg III.
Có điều trước khi Thần Thánh kỵ sĩ đoàn về tới, dưới con mắt mọi người tại thành Bert, thu phục được hai long, trở thành Mộng đại lục từ trước tới nay chỉ nhị long kỵ sĩ. Trong một vị trong đó, chính là đoàn trưởng thần thánh kỵ sĩ đoàn, Kleist.
Sau khi trở thành thần phó, Harvey cùng Feta nói chuyện không tránh Ningya nữa, Ningya biết đến Kleist cũng không có hình tượng hào quang như Thần Thánh kỵ sĩ khác, nội tâm đối với hắn càng tràn ngập tò mò, tại thời điểm Harvey đem chân tướng con đường thí luyện nói cho cậu biết, loại hiếu kỳ này càng là đạt tới đỉnh điểm.
Ningya nói: “Cho nên, thí luyện con đường chỉ là một âm mưu, Đảo Song Tử giam cầm Long tộc là vì để suy yếu sức mạnh kỵ sĩ của nhân loại?”
Harvey nghe ra trong khẩu khí cậu không ủng hộ, lập tức đem trách nhiệm giao cho Nữ thần Quang Minh: “Ta hoàn toàn không biết chị ta sẽ làm ra quyết định như vậy. Con đường thí luyện còn đang có sinh vật hắc ám, bọn họ là thủ hạ của ta, ta giam giữ bọn họ có ích lợi gì chứ? Ta nghĩ Rena làm như thế, còn để làm yếu bớt thế lực của ta, thật sự là một mũi tên trúng ba đích.” Khẩu khí tự nhiên đem mình phân loại vào người bị hại.
Quả nhiên, Ningya thấy vẻ mặt của hắn thay đổi, còn đồng tình xoa xoa đầu của hắn.
Thời điểm Feta cùng Kleist trở lại gây ra động tĩnh rất lớn, cũng không phải nghi thức hoan nghênh quá long trọng, mà là Kleist phát hiện cúng tế Thần Hắc Ám dùng dây xích hắc ám với hắn, còn biết được bị Thần Hắc Ám cúng tế đem ra thí nghiệm thanh xuân suối cùng khôi phục suối vong linh kỵ sĩ.
Thần Hắc Ám tế tự cùng vong linh kỵ sĩ đều là đại địch Quang Minh thần điện kiêng kỵ nhất, cư nhiên đồng thời xuất hiện, giáo hoàng tức giận.
Quang Minh thần điện giới nghiêm, từ trên xuống dưới huyên náo náo loạn.
Harvey ở tại cung điện vô cùng hẻo lánh, ngược lại không bị lây bệnh không khí sốt sắng.
Bất quá bầu không khí không sốt sắng, nhưng có người vô cùng gấp gáp.
Bị Quang Minh thần điện xới ba tấc đất để tìm tế tự của Thần Hắc Ám Enoch đang run rẩy quỳ trên mặt đất, hướng Harvey xưng tội: “Tôi, tôi không biết hắn sẽ chạy đi, tôi chỉ là muốn làm thí nghiệm, tôi từ trước tới nay chưa từng gặp qua pháp sư vong linh, tôi chỉ là hiếu kỳ, tôi…”
Đối với lời giải thích của hắn, bên trái đằng trước rèm cửa sổ che giấu bên trong góc phát ra một tiếng cười khẽ ——
“A.”
Enoch toàn thân như nhũn ra: “Thỉnh đại nhân cho tôi một cơ hội nữa.”
Harvey nói: “Ngươi đã nói, sau khi ngươi trở thành giáo hoàng, sẽ đem Hắc Ám thần điện phát dương quang đại.”
Enoch lập tức phát thệ.
Harvey mỉm cười: “Kỳ thực, Hắc Ám điện có thể phát dương quang đại hay không, ta không quan tâm chút nào.” Thần điện phát dương quang đại nhất định đối thần mới có lợi sao? Nhìn giáo hoàng Quang Minh thần hội tại Mộng đại lục rung chuyển trời đất, bộ dáng uy phong lẫm liệt, ai có thể nghĩ tới Nữ thần Quang Minh đang vô cùng đáng thương trốn ở trên thí đường luyện không dám lộ diện.
Tính cách hắn ích kỷ, không có tí yêu thích nào vì người khác làm áo cưới.
Enoch cầu xin tha thứ: “Ngài muốn tôi làm gì tôi sẽ làm cái đó, thỉnh ngài lại cho tôi một cơ hội.”
Harvey nói: “Nếu như ta cho ngươi đi chết thì sao?”
Enoch sắc mặt trắng bệch, suýt chút nữa co quắp trên mặt đất. Con mắt của hắn tiểu tâm dực dực quét chung quanh, muốn tìm đường chạy trốn.
“Xem ra, ngươi đối với ta trung thành còn chưa đủ.”
Harvey đứng lên.
Enoch lộn nhào, rất nhanh đứng lên, chạy trốn đến cửa, hắn vẫn chưa có chạy xa, thân thể đã cứng đờ, cảm giác sức mạnh hắc ám trong thân thể đang bị một nguồn sức mạnh vô hình đánh ra bên ngoài. Hắn thử bước chân ra, duỗi dài cánh tay, muốn đi câu tay cầm, mắt thấy đầu ngón tay cách tay cầm càng ngày càng gần, sắp chạm đến lúc đó, cửa tự động mở ra.
Feta đứng ở bên ngoài.
Enoch ước ao trong mắt trong nháy mắt bị dập tắt, không giãy giụa vô ích nữa, để tùy Harvey rút khô sức mạnh hắc ám của hắn.
Harvey nói: “Đón lấy giao cho ngươi xử lý.”
Feta ghìm cổ của hắn lại, hơi dùng sức, đầu Enoch liền buông xuống.
Harvey nói: “Ningya đâu?”
Feta nói: “Tôi mới vừa mang một phần trà chiều đến thư viện, cậu ấy có thể phải qua một thời gian nữa mới trở về.”
Harvey bất mãn nói: “Sách trong thư viện sách có phải là hơi nhiều hay không?”
Feta lập tức đẩy cho đối thủ  cạnh tranh trực tiếp vị trí giáo hoàng, nói: “Hiện tại là Sophilo đặt mua, hắn gần đây lại mang vào một đống sách.”
Harvey nói: “Là thời điểm làm cho bọn họ biến mất.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.