Edit: Nguyệt Bạch 
Beta: Âu Dương Tình 
Ghế dựa vang lên tiếng “kẽo kẹt kẽo kẹt”, đối phương từ trên ghế chậm rãi đứng lên. 
Bóng đen trong nháy mắt kéo dài, biến thành một thân hình cao lớn thon dài. Bóng đen rời khỏi ghế dựa, lộ ra diện mạo vốn có – Một cái ghế dựa gỗ cực kỳ bình thường, một chân còn bị cập kênh. Đúng là làm khó cho đối phương khi nãy ngồi vắt chéo chân mà vẫn vững vàng như thái sơn. 
Ningya ngẩng đầu nhìn hắn, âm thầm tự gạt bỏ suy đoán vừa rồi. Nhìn dáng người cao ráo của người này cũng  đủ biết không phải là đứa bé lúc trước. 
“Muốn về nhà không?” Đối phương quăng mồi. 
Ningya dao động nhưng ngoài mặt vẫn ung dung thản nhiên. 
“Ha ha…” Tiếng cười trầm thấp vang lên từng đợt, nghe chẳng vui vẻ là bao, trái lại có ý gì như châm chọc không nói ra, “Khủng hoảng của Langzan chỉ có ngươi mới có thể giải trừ.” 
Ningya trợn to hai mắt. 
“Muốn biết nguyên nhân không?” Đối phương đưa tay, mở tay ra, một viên gì đó trắng thuần giống đá mà không phải đá tĩnh lặng nằm ở giữa bàn tay, “Là nó nói cho ta.” 
“Đây rốt cuộc là cái gì?” Mí mắt Ningya giật một cái, chưa bao giờ nghĩ trong tim mình lại có một cái viên gì đó như vậy. Đồng thời, vừa gỡ bỏ hoài nghi thì lúc này lại tìm ra manh mối. Đối phương cùng đứa bé kia nhất định có quan hệ. 
“Tâm của ngươi.” 
Ningya cau mày. 
Đối phương lại chậm rãi cúi xuống: “Thực sự là tâm địa sắt đá mà.” 
Sau đó thì sao? 
Không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-co/585665/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.