Sau cuộc gặp gỡ riêng ở phòng giam, trong lòng Nhật Hạ trở nên rối ren khi tổng hợp lại hết những chứng cứ lẫn hoàn cảnh gây ra vụ án, mọi thứ đều bất lợi với An Khuê.
Trong căn phòng khách sạn lộng lẫy, ánh đèn ở bàn làm việc vẫn sáng, Nhật Hạ đã ngồi đó rất rất lâu để nghiêng cứu mọi khía cạnh trong vụ án, suy nghĩ của Nhật Hạ dĩ nhiên không thể nào khai thông và sáng suốt nhất được vì trong lòng cô chỉ có một ý nghĩ chính là cứu An Khuê ra,đầu óc nhạy bén lẫn tinh tế bỗng trở thành con số 0, nhưng để có thể cứu được An Khuê ra khỏi tình cảnh hiện tại, việc cô cần lúc này chính là dành phần ưu thế trong phiên toà đầu tiên vào sáng mai.
Một cánh tay ôm lấy cô từ phía sau, hơi thở nhẹ bên tai, dịu mềm thỏ thẻ **- “Sao em vẫn còn thức?!” **
Nụ cười chợt nở trên môi cô, bàn tay cô chạm nhẹ lên bàn tay của Sương Sương đáp lời **- “Em đi ngay đây” **
Không khí bên ngoài có phần xuống thấp, lất phất vài giọt mưa phùn, ánh đèn điện bên dưới càng làm lộ rõ những hạt mưa đang bám bên ngoài ô kính, rồi dứt khoát rơi xuống, hết hạt này lại tới hạt khác rơi đều như thế.
Sương Sương còn không rõ lí do vì sao cô vẫn còn thức đến bây giờ sao chứ, chẳng qua là Sương Sương không muốn bận tâm đúng hơn là không muốn tạo áp lực cho cô mà thôi.
Sương Sương xoay nhẹ người cô về hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-toi-la-nguoi-tinh/3548429/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.