Nghe thấy lời của Vương Bác Thần, Vương Kinh Hồng sợ hãi kinh ngạc.
Vương Bác Thần cần cấm thuật làm gì, sao ông ta có thể không rõ chứ.
Con của ông ta sử dụng cấm thuật, cuối cùng tan thành tro bụi, ngay cả một góc ảo cũng không còn.
Bây giờ ông ta sao có thể truyền cấm thuật lại cho cháu trai của mình cơ chứ?
Ông ta không muốn lại người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh nữa, không muốn để cháu của mình đi vào vết xe đổ của con trai nữa.
"Không, không được, Bác Thần, cháu không được dùng cấm thuật, đó không phải là thứ tốt"
Vương Kinh Hồng từ chối, ông ta không định đưa ra, cũng không muốn, càng không dám đưa ra.
Ngay cả con của ông ta Vương Hạo cuối cùng cũng bị ép đến đường cùng, dùng đến cấm thuật, thiêu đốt lực sinh mệnh, cuối cùng ông ta chỉ có thể trơ mắt nhìn con trai tan thành tro bụi.
Mà cháu trai của ông ta Vương Bác Thần, ông ta hiểu rõ là một người quật cường thế nào.
Là người thà chết chứ không chịu khuất phục.
So với Vương Hạo còn cực đoan hơn, cũng quyết liệt hơn nhiều so với Vương Hạo.
Ông ta không muốn mất đi cháu trai nữa.
Vương Bác Thần thở dài, ngẩng đầu nhìn ông ta, nghiêm túc nói: "Đưa cho cháu đi, cháu biết trong lòng ông nghĩ gì. Ông yên tâm, không đến đường cùng, cháu sẽ không sử dụng cấm thuật, cháu cũng sẽ không dễ dàng đi tìm chết. Không diệt được Thiên Đình, cháu sẽ không chết. Cháu còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676363/chuong-1142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.