Một quyền của Vương Hạo nện xuống, mang theo vô vàn căm phẫn, vô vàn nghẹn khuất, vô vàn áy náy.
Nắm đó ông ta nhẫn nhịn, khiến cho vợ và con trai phải chịu tủi nhục, nên đến bây giờ con trai cũng không chịu nhận ông ta, còn vợ thì đến nay không rõ sống chết.
Năm đó ông ta nhịn, ông ta bỏ lỡ mất năm tháng trưởng thành của con trai, bỏ lỡ rất nhiều rất nhiều điều.
Ông ta hối hận.
Năm đó nếu không nhẫn nhịn, vậy thì rất có thể đã chết, nhưng như vậy cũng còn hơn so với bây giờ.
Đúng vậy, ông ta hối hận rồi.
Nếu năm đó không nhẫn nhục, có lẽ một nhà ba người đã chết.
Nhưng ít nhất sẽ không có tiếc nuối, có thể cùng chết bên nhau.
Bây giờ thì sao?
Ông ta rất hối hận.
"Mày đi chết cho tao!! Chó tạp chủng, tạo cho chúng mày bắt nạt vợ con tao, cho chúng mày bắt nạt cháu gái tao. Tao đánh chết mày! Chó tạp chủng!"
Thần Sử số 10 tuyệt vọng, ông ta không ngờ tới sau khi Vương Hạo sử dụng cấm thuật, thiêu đốt lực sinh mệnh, sức mạnh sẽ lại lớn như vậy.
Cũng đều là Linh Đài Cảnh, ông ta vậy mà hoàn toàn không phải là đối thủ của Vương Hạo.
Mà Hắc Tôn Giả, đến lúc này cũng chưa hề xuất hiện.
Hắc Tôn Giả đang âm thầm, nhìn ông ta bị Vương Hạo đánh chết.
Có lẽ trong mắt tầng lớp lãnh đạo của Thiên Đình, những người như mình cho dù có chết, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676345/chuong-1124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.