Ba ông lão này chết rồi.
Lực lượng thiên phạt, vậy mà áp chế lực lượng của bọn họ, khiến trong lòng bọn họ sinh ra một chút sợ hãi.
Uy áp trong đó khiến bọn họ cảm thấy mình chính là con kiến, muốn cúi rạp xuống đất thần phục.
"Không tốt, đây là thần thuật!"
Ông lão mặc đồ đen kinh sợ hét lên, nhưng đã muộn rồi.
Ông ta bị sấm sét đánh tan.
"Thần thuật!! Không thể nào, cậu sao lại có thần thuật?!"
Ông lão mặc đồ trắng muốn chạy trốn, ở trước mặt thần thuật, mọi lực lượng của ông ta đều không có tác dụng.
Sẽ chỉ bị đối phương áp chế.
Ông lão mặc đồ tím cũng có tâm tư giống vậy, ai có thể ngờ Vương Bác Thần lại nắm giữ thần thuật
Đây là lực lượng của thần linh!
Theo bọn họ biết, hiện nay người nắm giữ thần thuật chỉ có cao tầng của Thiên Đình.
Vương Bác Thần cũng không ngờ được Thiên Phạt Cửu Biến mà Tháp linh cho anh trước đây, vậy mà sẽ có hiệu quả như này.
Hơn nữa Thiên Phạt Cửu Biến cũng chỉ có năm biến trước, anh cũng không biết có tác dụng không, chỉ là thấp thoáng cảm thấy Thiên Phạt Cửu Biến hình như có thể áp chế những người này.
Không ngờ Thiên Phạt Cửu Biến vậy mà là thần thuật.
"Lão súc sinh, chết hết cho tôi!"
Vương Bác Thần căn bản không thể để hai người bọn họ chạy thoát, dám tới bắt con gái của anh, còn muốn bắt con gái anh đi làm vật thí nghiệm, Vương Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676338/chuong-1117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.