Vương Hạo vội dừng xe, nhưng chiếc xe vẫn đâm vào lan can phòng vệ.
Dao Dao bị dọa bật khóc lớn tiếng.
Triệu Thanh Hà vội vàng bế Dao Dao xuống xe.
"Chuyện gì vậy?"
Nhìn thấy Triệu Thanh Hà và Dao Dao không sao, Trần Ngọc mới thở phào.
Con gái và cháu gái là mạng của bà ta, nếu xảy ra chuyện, bà ta cảm thấy mình cũng không sống được nữa.
Bọn họ lúc này mới nhìn rõ, bóng đen đó vậy mà là một con người!
Người đó mặc áo choàng màu đỏ, trên mặt đeo chiếc mặt nạ màu đỏ.
Đây là một cường giả!
Vương Hạo lập tức trở nên cảnh giác, nói: "Các hạ, tôi là Vương Hạo của nhà họ Vương ở Yên Đỗ, ông là có ý gì? Mong các hạ cho tôi một lời giải thích"
"He he, giải thích sao? Ông muốn lời giải thích gì? Một phế vật của nhà họ Vương cũng dám đòi lời giải thích với tôi sao? Ông coi tôi là ai? Để lại đứa trẻ đó, tôi có thể không giết các người."
Người đeo mặt nạ đỏ cười nói đầy u ám.
Đối phương là nhằm vào Dao Dao.
Lẽ nào lại là người bên phía nước A?
Triệu Thanh Hà nghĩ tới đầu bên là nước A, bởi vì Vương Bác Thần tới nước A là vì bên phía nước A muốn bắt cô và Dao Dao.
Cô ôm chặt Dao Dao vào trong lòng, Trần Ngọc bảo vệ trước người.
B
"Vậy ông là tìm chết"
Vương Hạo nổi giận, năm đó ông ta không thể bảo vệ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676335/chuong-1114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.