Ba người Hàn Đỉnh, Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh nhìn nhau và lộ ra nụ cười của những con cáo già.
Trước đây phía bên Đệ Nhất Đế Quốc muốn phong tỏa thì phong tỏa, muốn đánh áp thì đánh áp, làm không tốt thì đội hình mẫu hạm của người ta còn tới cửa dạo quanh hai vòng.
Quả thực là bực bội, uất ức.
Vương Bác Thần thành lập Thiên Thần Các, sau khi nổi lên, nó đã trấn áp được sự hung hăng kiêu ngạo của các thế lực phương Tây.
Nhưng dù sao bên Nước R vẫn thuộc về thế yếu, đối phương động một tí là trừng phạt kinh tế gì đó, quả thực là khiến người ta chán ghét.
Lần này thật sảng khoái.
Vương Bác Thần đã trực tiếp giết chết sáu vị chiến thần cấp đỉnh của nước A, một trong số họ còn là Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, bây giờ còn nổ ra một cuộc biểu tình lón.
Bắt đầu hoảng rồi, muốn thông qua đàm phán để giải quyết, trước đó sao không làm sớm đi?
Những lúc như thế này rồi mà vẫn muốn tính toán thiệt hơn, không muốn nói chuyện với Thiên Thần Các, không phải là lo lắng địa vị không ngang bằng, từ đó ảnh hưởng đến địa vị của nước A Đệ Nhất Đế Quốc sao?
Tại sao phải chiều theo ý của bọn họ?
Giống như đứa trẻ vậy, nghĩ rằng trái đất xoay quanh mình?
Người mà ông khiêu khích chính là Thiên Thần Các, muốn nói chuyện thì đi nói chuyện với Thiên Thần Các, có liên quan gì đến Nước R tôi chứ?
Rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676325/chuong-1104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.