"Đều chết cả rồi."
Tại dinh tổng thống.
Richard ngồi phịch xuống ghế rồi bàng hoàng nói.
Tất cả mọi người đều như bị rút hết sức lực, không ai đáp lời hắn ta.
Cái chết của Oak và Ovid khiến bọn họ có cảm giác như một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Một người là người đứng đầu cục tình báo, một người là bộ trưởng bộ quốc phỏng, còn có cả năm vị chiến thần đỉnh cấp, thế mà đều bị Vương Bác Thần giết sạch.
Đây là một sự đả kích to lớn với bọn họ.
Hơn nữa, mọi chuyện chỉ mới bắt đầu, chuyện mà bọn họ phải đối mặt kế tiếp mới thực sự rắc rối.
Hôm nay chính là ngày nhục nhã nhất trong lịch sử đế quốc đứng đầu.
Chính phủ Stephen cũng trở thành chính phủ vô năng nhất trong lịch sử đế quốc.
Bọn họ đã đoán được rồi, sau này dù đám người bọn họ có cố gắng thế nào cũng bị gắn cái mác sỉ nhục đế quốc đệ nhất.
Kế tiếp còn có thể bùng nổ biểu tình.
Những người kia sẽ không quan tâm bọn họ có nỗi khổ hay không.
Đối thủ cạnh tranh của họ cũng sẽ mặc kệ bọn họ có bị ép hay không.
Chúng chỉ muốn bọn họ rớt đài.
"Đáng lẽ chúng ta không nên ra tay với người nhà của thần chủ nước R, rất không nên."
Có người lắc đầu.
Nhưng bây giờ nói mấy chuyện này còn ích lợi gì chứ?
Khi đó, ai mà ngờ rằng Vương Bác Thần sẽ điên tới mức này?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676321/chuong-1100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.