“Ai nói ông ta chết rồi?”
Giọng nói đầy trào phúng của Vương Bác Thần khiến 5 vị chiến thần đỉnh cấp của nước A sững người.
Có ý gì?
Lẽ nào chưa chết?
Không thể chưa chết được!
Bọn họ là đợi Blank chết rồi mới đi ra!
Vừa rồi ở trong tối, bọn họ nhìn thấy rõ ràng, Blank đã chết hẳn rồi.
Lời này của Vương Bác Thần lại biểu đạt cái gì?
Đừng nói 5 người bọn họ, ngay cả Kiều Thanh Phong cũng đơ.
Lẽ nào lão già đó chưa chết?
Lão già đó là một người bình thường, không thể chặn được đạn.
Anh ta cũng nhìn Vương Bác Thần đầy nghi hoặc.
Chỉ thấy trong tay Vương Bác Thần, một viên đạn rơi xuống đất.
Chuyện gì vậy?!!!
Tất cả mọi người đều sững người.
Sao viên đạn lại ở trong tay Vương Bác Thần?
Sắc mặt của 5 vị chiến thần đỉnh cấp nước A thay đổi, kinh sợ nhìn Vương Bác Thần, giống như thấy ma.
Bọn họ vừa rồi cách Blank không quá 100m, với thị lực của bọn họ, khoảng cách này, trên đất có 1 con kiến, bọn họ cũng có thể nhìn rõ có mấy chân.
Nhưng bọn họ không nhìn thấy Vương Bác Thần ra tay vào lúc nào!
Ngay cả Kiều Thanh Phong đứng ở bên cạnh Vương Bác Thần đều không phát hiện!
Đột nhiên một người trong đó cười lạnh nói: “Vương Bác Thần, cậu muốn dùng loại thủ đoạn này để lừa chúng tôi đúng không? Cái chết của Blank không liên quan với chúng tôi, ông ta là cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676309/chuong-1088.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.