"Không thể, Vương Bác Thần, anh không thể, tôi đã bằng lòng đầu hàng rồi, nhà họ Lâm tôi bằng lòng đầu hàng mà."
Lâm Chấn đã tuyệt vọng, ông ta đã bằng lòng đầu hàng, tại sao, Vương Bác Thần vẫn không muốn buông tha cho nhà họ Lâm? "Vương Bác Thần, nhà họ Lâm chúng tôi nguyện ý đầu hàng, tại sao không thể buông tha cho chúng tôi!"
Tuy nhiên, ngay sau đó, Lâm Chấn phát hiện mình đã bay lên, sau đó nhìn thấy một thi thể không đầu vô cùng quen thuộc.
Đó là chính là bản thân ông ta.
Vương Bác Thần cười ác độc: "Buông tha? Lúc trước ông có từng nghĩ buông tha cho mẹ con chúng tôi không?"
Người nhà họ Lâm đã suy sụp rồi.
Vương Bác Thần căn bản không có ý định buông tha cho bọn họ, cho dù bọn họ đầu hàng cũng sẽ không được Vương Bác Thần tha thứ.
Xong rồi.
Nhà họ Lâm thực sự xong rồi.
Có cường giả võ hoàng muốn chạy trốn nhưng ông ta vừa động đậy liền bị Kiều Thanh Phong dùng một quyền đấm chết.
Kiều Thanh Phong bá đạo dị thường, cười nói: "Ai muốn chạy người đó phải chết, ai không sợ chết thì cứ việc thử"
Một võ hoàng khác vốn cũng muốn trốn chạy, nhưng vừa di chuyển bước chân liền có người bị giết. Nhưng dù là vậy vẫn không thể thoát khỏi kiếp nạn, ông ta bị Vũ Trọng Thiên một kiếm chém thành hai nửa.
Vũ Trọng Thiên lạnh lùng u ám như rắn độc, kiếm của anh ta giống như con người anh ta vậy, u ám, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676287/chuong-1066.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.