Nhìn thấy cổ tay của mình bị Vương Bác Thần tóm, Tần Hồ đầu tiên thì sững người, sau đó hơi nheo mắt lại, lạnh nhạt nói: “Dám tóm tay của tôi, tôi thấy anh muốn chết rồi! Đánh gãy chân anh ta cho tôi!”
Vệ sĩ của Tần Hồ vừa muốn ra tay thì nhìn thấy trên mặt của Tần Hồ bị Vương Bác Thần tát mạnh cho một cái.
Vương Bác Thần bình tĩnh nói: “Tôi vốn không thích tát người khác, các người lại hết lần này tới lần khác đưa mặt tới sát tay tôi”
Trần Tiểu Băng bị dọa sợ, không phải vì Tần Hồ bị đánh, mà là vì Tần Hồ đã chọc giận Vương Bác Thần.
Tần Hồ thật sự tìm chết, cô ta đã nói với anh ta như thế rồi, không ai có thể chọc nổi anh Vương, anh ta vậy mà không nghe lời khuyên, còn dám uy hiếp anh Vương, đây không phải là tìm chết hay sao?
Lấy nguy cơ lần này của công ty Hoa Nguyên ra nói đi.
Vốn bên phía Triệu Thanh Hà bị ép tới cùng đường rồi, xí nghiệp Tào Thị và tập đoàn Huy Đằng liên thủ, ép cho công ty Hoa Nguyên sắp phá sản.
Kết quả anh Vương vừa xuất hiện, xí nghiệp Tào Thị và tập đoàn Huy Đằng liên thủ bị diệt hết.
Tần Hồ vậy mà dám hống hách ở trước mặt anh Vương, đây chính là lão thọ tinh ăn thạch tín, không muốn sống nữa.
“Anh, anh dám đánh tôi, anh có biết tôi là ai không? Tôi là Tần Hồ – cậu cả của nhà họ Tần ở Trường An, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676273/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.