Vương Bác Thần cũng vô cùng sốt ruột trong lòng, anh cũng không kiên trì được bao lâu.
Khốn Long Trận là một trong trận pháp còn sót lại từ thời thượng cổ, hung trận mặc dù chỉ là bán thành phẩm, nhưng bây giờ phát huy ra uy lực lớn như vậy, cũng sắp rút khô anh.
"Đám chó già, đừng chạy!"
Vương Bác Thần tức cắn răng, Khốn Long Trận cũng không hoàn chỉnh, chỉ có thể phát huy ra sát chiêu, lại không thể khốn địch.
Cho nên bây giờ liền hết sức khó xử, anh thao túng Khốn Long Trận, đuổi theo trưởng lão nhà họ Lâm gần nhất.
Nếu là Khốn Long Trận hoàn chỉnh, nào cần phải phiền toái như vậy, trực tiếp liền vây giết những người này trong đại trận.
Trưởng lão nhà họ Lâm nhanh chóng trốn tránh, thầm mắng Vương Bác Thần không nói võ đức, nhiều người như vậy ra tay với cậu, cậu mẹ nó chỉ chằm chằm đuổi theo một mình tôi.
Thế là xuất hiện một màn buồn cười, Vương Bác Thần khống chế Khốn Long Trận, truy sát bốn phía, mà Siêu Phàm Giả mới vừa rồi còn cường thế ra tay với Vương Bác Thần, như là gặp ma trốn tránh bốn phía.
Sợ bị Vương Bác Thần đuổi kịp.
"Mẹ nó, vừa rồi đánh tôi đánh nghiện đúng không? Đến đấy, đại chiến ba trăm hiệp với tôi"
Vương Bác Thần là bị chọc giận gần chết, vừa bị vây công bị thương, ảnh hưởng tới tốc độ của anh.
Lại thêm những người này phối hợp với nhau, anh bây giờ thật sự là có sát chiêu, nhưng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676266/chuong-1045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.