Chương trước
Chương sau
"Cậu muốn chết!" 

Ông Dư nổi giận, mười mấy người bọn họ vây Vương Bác Thần vào giữa, để phòng ngừa Vương Bác Thần chạy thoát. 

"Vương Bác Thần, thật sự cho rằng chúng ta không dám giết cậu sao?" 

Một người nhìn qua bốn mươi năm mươi tuổi âm trầm nói : "Ngày đó tại nhà họ Lâm, nếu như không phải không rõ ràng ý các đại nhân, cậu đã sớm là người chết. Thần Chủ chó má gì, thật sự cho rằng chúng ta không ra tay, cậu liền có thể một người trấn nhiếp đương thời?" 

Người này là một trưởng lão nhà họ Lâm, hôm ấy tại nhà họ Lâm, người này cũng là một trong những người để Lâm Chiến nhẫn nại. 

Đó là sự sỉ nhục nhà họ Lâm! 

Đường đường nhà họ Lâm một trong dê đầu đàn bảy đại thế gia, bị Vương Bác Thần đánh đến tận cửa, còn giết cậu chủ nhà họ Lâm, cuối cùng nhà họ Lâm không những không dám động thủ, còn đáp ứng đủ loại yêu cầu của Vương Bác Thần. 

Nhà họ Lâm, đã thành trò cười bên trong bảy đại thế gia. 

Bởi vậy, lần này vây giết Vương Bác Thần, nhà họ Lâm cũng là một trong những người tham dự. 

"Vương Bác Thần, quỳ xuống!" 

"Cậu vì sự ích kỷ bản thân, quấy nước R đến long trời lở đất, hôm nay không giết cậu, có lỗi với bách tính nước R!" 

"Cậu chỉ là vật thí nghiệm của các đại nhân, ngoan ngoãn làm phận chuột bạch của cậu thì thôi, còn dám phản kháng? Thật sự là không biết trời cao đất rộng!" 

"Có thể trở thành vật thí nghiệm của các đại nhân, đây là vinh dự của cậu và mẹ cậu, có thể vì thần dâng ra tính mạng của các người, đây là quang vinh cao quý của các ngươi!" 

Những người này, ngươi một câu ta một câu, quát lớn Vương Bác Thần. 

Bọn họ cảm thấy đã ăn chắc Vương Bác Thần, hơn mười vị siêu phàm, đây cơ hồ là lực lượng toàn bộ mấy đại thế gia. 

Bọn họ không cảm thấy Vương Bác Thần có thể chạy thoát được. 

Cho dù Vương Bác Thần cũng là siêu phàm giả, chẳng lẽ Vương Bác Thần sẽ là đối thủ mười mấy người bọn họ? 

Đùa. 

Mười mấy người bọn họ liên thủ, dưới tình huống không sử dụng vũ khí cấp cao, phóng nhãn toàn thế giới, không có quốc gia nào hoặc là thể lực nào, có thể đỡ nổi bọn họ. 

1/2 

Có thể nói, mười mấy người bọn họ nếu là muốn động thủ, có thể quét ngang toàn bộ thế giới. 

Phía dưới Cổ tộc ẩn thế, bọn họ chính là tồn tại cường đại nhất! 

Đây chính là sự cậy vào để bảy đại thế gia cầm giữ quyền lực thế tục lâu tận ngàn năm. 

Hàn Đỉnh tại sao ẩn nhẫn bảy đại thế gia nhiều năm như vậy? Chính là kiêng kị những người này. 

Đối mặt hơn mười vị Siêu Phàm Giả này, Vương Bác Thần cũng không dám chủ quan. 

Nếu đối phương chỉ có hai ba người, anh không để vào mắt. 

Mà bây giờ chừng hơn mười vị Siêu Phàm Giả, phần thắng không lớn. 

Giờ phút này đối phương vì hiển lộ cảm giác ưu việt, không lập tức động thủ. 

Theo bọn họ nghĩ, giẫm Vương Bác Thần ở dưới chân, đây là việc vô cùng có cảm giác thành công. 

Đây chính là hậu nhân của Vương Long. 


Vương Bác Thần nhìn những người này, thản nhiên nói: "Các ngươi thật đúng là coi trọng tôi, lợi dụng tập đoàn Huy Đằng và Xí nghiệp Tào thị, cố ý dẫn tôi tới chỗ này. Hỏi thăm một vấn đề, cảm giác làm chó ngàn năm cho Cổ tộc ẩn thế là gì? Có phải hay không khi làm chó càng lâu, đều quên cả làm người như thế nào rồi?" 

Vương Bác Thần đang trì hoãn thời gian, anh đang chờ một người. 

Một mình anh muốn diệt đi hơn mười vị Siêu Phàm Giả, hiển nhiên không thực tế. 

Ông Dư lộ ra một nụ cười làm người ta sợ hãi: "Sắp chết đến nơi, còn dám mạnh miệng. Trước lúc giết cậu, đánh nát cái miệng này của cậu! Không cần nhiều lời với cậu ta, bắt lấy cậu ta, chậm rãi tra tấn!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.