Chương trước
Chương sau
 

Thời khắc này trên không Thủ Đô, tựa hồ bao phủ một tầng mây đen dày đặc, để cho người ta cảm thấy đè nén. 

Theo lúc Vương Bác Thần xuất hiện, người của Tần Vũ bên này nhanh chóng bắt đầu chuyển động, từ khoảng khắc Vương Bác Thần xuống phi cơ, liền đã bị để mắt tới. 

Vương Bác Thần đã sớm phát hiện những hành động này, lại không chút để ý. 

Người của anh, đang chạy đến. 

Đương nhiên, đối phó loại tiểu nhân vật nhà họ Điền này, trước giờ Thần Thiên Các không cần ra tay. 

Nhưng phía sau nhà họ Điền là Tần Vũ, mà phía sau Tần Vũ, là dễ đầu đàn Thế gia hào tộc nhà họ Tần! 

Cho nên, trận chiến đấu không có khói lửa này, nhìn như là mẫu thuẫn ở giữa Vương Bác Thần và nhà họ Điền, nhưng trên thực tế là mâu thuẫn ở giữa Vương Bác Thần và Hàn Đỉnh cùng Thế gia hào tộc. 

Thời gian bảy đại thế gia nhúng tay quyền lực thế tục quá dài, là thời điểm thối lui ra khỏi. 

Nhưng đấu tranh quyền lực, chưa hề bình thản, chỉ có gió tanh mưa máu. 

Bảy đại thế gia không muốn thối lui, bọn người Hàn Đỉnh và Vương Bác Thần, không muốn trên cổ mình cưỡi một ông bố gọi to gọi nhỏ! 

Bởi vậy, mâu thuẫn giữa song phương đã sớm tới mức không thể điều giải. 

Chỉ là những năm gần đây luôn âm thầm quyết đấu, chưa từng vạch mặt. 

Hôm nay, là muốn triệt để vạch mặt. 

Cho nên Vương Bác Thần gọi về tam đại chiến thần Thần Thiên Các, tứ đại Chiến Vương, bát đại chiến tướng, mười hai Huyết Sát trở về. 

Mục đích, chính là muốn công khai nói cho nhà họ Tần đứng phía sau Tần Vũ, Vương Bác Thần tôi, muốn giết chết các ngươi. 

Đây là một thái độ! 

Anh phải tuyên chiến Cổ tộc ẩn thể phía sau bảy đại thế gia! 

Đầu mẫu cuối cùng, là chỉ hướng Thiên Đình! 

Đương nhiên, người có thể nhìn thấu điểm này cũng không nhiều, chí ít trước mắt từ mặt ngoài xem, Vương Bác Thần muốn tiêu diệt nhà họ Điền, là bởi vì xí nghiệp Huy Đằng nhà họ Điền ức hiếp vợ anh. 

Vương Bác Thần hít một hơi thật sâu, trận chiến tranh này, rốt cục, muốn bắt đầu! 

Xem ai có thể cười đến cuối cùng! 

Đương nhiên, những gia tộc như nhà họ Tần này, cũng sẽ không cảm thấy chỉ là một Vương Bác Thần có thể lật được bàn, năm đó Vương Long đều thất bại, Vương Bác Thần đây tỉnh là cái gì? 

Chẳng lẽ anh ta còn có thể mạnh hơn so Vương Long? 

Chẳng lẽ anh ta có nhiều thuộc hạ hơn so Vương Long? 

Nói đùa. 

Vương Long năm đó, thế nhưng là phụ tá Lý Thái tổ nước R thay trời đổi đất cải tổ nước non! 

Cho dù là Vương Long, cuối cùng đều thất bại. Mặc dù không biết Vương Long cuối cùng sống hay chết, nhưng không có người nào cảm thấy Vương Long có thể còn sống sót. 

Đây cũng là căn cớ sức mạnh của những thế gia nhà họ Tần, nhà họ Lâm. 

Núi dựa của bọn họ, thế nhưng là Cổ tộc ẩn thế đấy! 

Lúc này, Tần Vũ đang liên lạc cùng Tần Mệnh, rất khinh thường mà nói: " Vương Long năm đó, chính là người kém một chút liền lật được bàn, còn không phải đã thua sao? Vương Bác Thần bây giờ, kém xa so với Vương Long." 

Lời tuy nói như vậy, nhưng Tần Mệnh vẫn là căn dặn Tần Vũ, không nên xem thường Vương Bác Thần, miễn cho lật thuyền trong mương. 

Nhà họ Tần truyền thừa nhiều năm như vậy, gặp việc lật thuyền trong mương nhiều lắm. 

Cúp điện thoại, Tần Vũ cũng không để khuyên bảo của Tần Mệnh ở trong lòng. 

Không phải Vương Bác Thần không đủ ưu tú, mà là theo ông ta thấy, Vương Bác Thần chỉ là là một vật thí nghiệm, cho dù thực lực mạnh mẽ, cũng chẳng mạnh đến đâu, tối đa cũng chỉ là một siêu phàm cảnh. 

Mà đối với bọn họ mà nói, là không bao giờ thiếu cường giả. 

Huống chi, lần này tới đối phó Vương Bác Thần, cũng không vẻn vẹn là nhà họ Tần bọn họ, còn có nhà họ Lâm. 

So với nhà họ Tần bọn họ, nhà họ Lâm càng muốn giết chết Vương Bác Thần hơn. 

Tần Vũ hừ lạnh nói: "Tôi ngược lại muốn xem xem, một Vương Bác Thần có thể nhấc lên sóng to gió lớn đến đâu! Ngay cả Vương Long năm đó đều bại, Vương Bác Thần lại có tư cách gì khiêu chiến Cổ tộc ẩn thế?" 

Chỉ là, ông ta vẫn là gọi điện thoại cho ông Dư, để ông Dư không nên khinh thường, bỏ lỡ cơ hội lần này, sau này muốn giết chết Vương Bác Thần, chưa chắc sẽ có cơ hội tốt như vậy. 


Bởi vậy ông Dư cũng không quá coi trọng. 

Đúng lúc này, Vương Bác Thần đẩy ra cửa lớn nhà họ Điền, dạo bước đi đến. 

Ánh mắt Điền Phúc lập tức trở nên hận thù, bỗng nhiên đứng người lên từ trên ghế, nói: "Vương Bác Thần, cậu thật đúng là không sợ chết đấy, dám đến giương oai nhà họ Điền tôi." 

Vương Bác Thần bình tĩnh nói: "Tại sao không dám tới? Tôi nói muốn giết ông, chính là muốn giết ông, cho dù ông tìm người che chở, tôi vẫn như cũ muốn giết ông!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.