Vương Bác Thần xuất hiện tại văn phòng Điền Chu.
Điền Chu ngẩn ngơ, ông ta chưa từng gặp Vương Bác Thần, cho nên cũng không nhận ra.
Kịp phản ứng lại, rất tùy ý phất phất tay: "Đầu năm nay, con chó con mèo nào cũng dám ra vẻ ở trước mặt tôi, người của công ty Hoa Nguyên đúng không? Các người đánh gãy hai chân Lưu Đường, có qua có lại, đánh gãy tử chi tên ngu xuẩn này, mang đến công ty Hoa Nguyên!"
Vương Bác Thần châm chọc nói: "Ông không phải luôn tìm kiếm tôi sao? Bây giờ tôi đã tới."
Điền Chu thế mới biết, thì ra người trước mắt là Vương Bác Thần!
Lập tức hung ác nói: "Mẹ nó, thì ra là cái này thằng cờ hó mày, còn dám tới tận cửa, không cần đánh gãy tứ chi, trực tiếp giết chết cậu ta, đưa thi thể đến công ty Hoa Nguyên, để Triệu Thanh Hà nhìn!"
Nhưng mà, một cái chớp mắt tiếp theo Điền Chu lại ngây ngẩn cả người, không có bất kỳ ai đi vào.
Vương Bác Thần thản nhiên nói: "Những tên chó săn kia của ông, đã trở thành thi thể, ông bây giờ đi chết, còn có thể làm bạn cùng bọn họ."
Mắt trần có thể thấy mồ hôi lạnh trên trán Điền Chu toát ra, làm thế nào cũng không dám tin, đám tay chân ông ta tỉ mỉ bồi dưỡng lại không phải là đối thủ của Vương Bác Thần.
Lúc này mới bao lâu, đã đều bị giải quyết?
Mà ông ta đều không nghe thấy cả một tia động tĩnh?
Sự sợ hãi chậm rãi khuếch tán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676257/chuong-1036.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.