Chương trước
Chương sau
Từ Tranh nghiến răng nghiến lợi nói: “Cướp nữ thần của tôi, về cơ bản là cắm sừng ở trước mặt tôi, điều này còn đáng hận hơn giết ba tôi! Anh Bao, tôi nhất định phải xử lý anh ta! Nếu anh là đại ca của tôi, anh ra mặt giúp tôi!”

Bốp!

Bao Chức tát một cái vào mặt Từ Tranh, lại đạp Từ Tranh một cước, mở miệng mắng chửi: “Mẹ kiếp cậu thật sự mù rồi, còn muốn xử lý anh Thần của tôi, ai cho cậu lá gan đó?”

“Với lại, cậu là một thành viên trong nhóm ăn chơi của tôi, mẹ kiếp vậy mà không phải dựa vào thực lực, mà là muốn dựa vào thủ đoạn bỉ ổi tranh phong ghen tuông, thật sự làm mất mặt nhóm ăn chơi của tôi! Tôi dạy cậu như vậy à?”

Nói xong, Bao Chức lại đạp Từ Tranh mấy cái thật mạnh, mắng: “Keo chó Từ, mở cái mắt chó của cậu ra nhìn rõ cho ông đây, người này là anh Thần của tôi, là người đối xử với tôi còn tốt hơn ba tôi, còn thân hơn ông cụ nhà tôi. Cũng may tính tình của anh Thần tôi tốt, lười so đo với cậu, nếu không bây giờ cậu đã là một người chết rồi.”

“Cậu là cái thá gì chứ, đồ cản trở, làm mất mặt nhóm ăn chơi, phì, rác rưởi, từ nay trở đi, ông đây đá cậu ra khỏi nhóm ăn chơi.”

Bao Chức nói xong thì nói với vẻ nịnh bợ: “Anh Thần, giải quyết rồi, nể tình tôi giúp anh để tôi tiếp tục đi theo anh đi, tôi thật sự là không muốn về nhà.”

Vương Bác Thần lườm anh ta, Bao Chức vội vàng dùng hai tay bịt miệng của mình lại, cùng lúc còn ợ hơi một cái.

Cổ Linh Linh vốn muốn nói chuyện với Vương Bác Thần, nhưng dáng vẻ thân mật vừa rồi của Vương Bác Thần và Dạ Anh Thư cô ta nhìn thấy rồi, lập tức giận dỗi không đếm xỉa tới Vương Bác Thần nữa.

Lâm Thanh Thanh lại ngây ra, kẻ ăn chơi nổi tiếng như Bao Chức luôn là điểm chết của cô ta, khoảng thời gian trước cái tên ăn chơi này còn công khai scandal của Bao Đình Cẩn – ba của anh ta lên mạng, quậy tới mức Bao Đình Cẩn trực tiếp không nhận đứa con trai này, tuyên bố cắt đứt quan hệ ba con trong vòng bạn bè.

Bây giờ lại bị Vương Bác Thần xử lý cho ngoan như cún, đây là chuyện gì vậy?

Từ Tranh bị đánh hai trận lại càng đơ hơn, Bao Chức là người dẫn đầu trên con đường chơi bời của anh ta, là đại ca của anh ta, cũng là đối tượng anh ta sùng bái nhất, bởi vì Bao Chức thật sự coi ăn chơi là một mục sự nghiệp để làm.

Hơn nữa còn thành lập một nhóm ăn chơi, anh ta là thành viên chủ chốt.

Vốn còn muốn nhờ đại ca ăn chơi của anh ta ra mặt giúp anh ta, lại không ngờ đại ca ăn chơi của anh ta trực tiếp tới, đối với Vương Bác Thần còn thân hơn Bao Đình Cẩn – ba của anh ta, suýt nữa đập đầu rồi!

Điều này khiến anh ta cảm thấy giống như đang nằm mơ.

Vương Bác Thần rốt cuộc có lai lịch gì, vậy mà là đại ca của đại ca anh ta!

Từ Tranh không dám nghĩ tiếp, người mà ngay cả Bao Chức cũng không dám đắc tội, anh ta đâu thể đắc tội nổi, vội vàng nói: “Anh Bao, tôi sai rồi, tôi xin lỗi anh Thần, tha cho tôi đi.”

“Anh Thần, xử lý cậu ta như nào?”

Bao Chức nhìn Từ Tranh với ánh mắt không thân thiện, Từ Tranh bị dọa sắp đái ra quần.

Vương Bác Thần cạn lời liếc nhìn tam thế tổ, anh vốn không định làm gì Từ Tranh cả, bèn nói: “Cậu xem mà làm đi.”

Nói xong thì kéo Dạ Anh Thư rời khỏi nơi này.

Cổ Linh Linh mặt mày phức tạp nhìn Vương Bác Thần rời đi, từ đầu tới cuối đều không nói một câu với cô ta, khiến trong lòng cô ta tràn ngập cảm giác thất bại.

Anh cảm thấy bây giờ buộc phải rời đi, nếu không không biết Dạ Anh Thư tiếp theo sẽ giở trò gì nữa.

Chuyện ban sáng gặp Triệu Thanh Hà ở trung tâm thương mại, khiến anh cực kỳ phòng bị.

“Được rồi anh Thần, anh đi làm việc đi, ở đây có tôi.”

Sau đó Bao Chức ra vẻ nói: “Tha cho cậu ư? Cậu chọc giận anh Thần của tôi, cậu còn muốn sống? Cậu cũng không nghe ngóng xem anh Thần của tôi là ai.”

“Vừa rồi cậu dùng 15 tỷ sỉ nhục anh Thần của tôi? Cậu có biết anh Thần của tôi tùy tiện lấy ra chút tài sản đã là bao nhiêu không? Có thể đập chết nhà họ Từ các cậu đấy. Cậu cũng đừng xin tha nữa, trở về bảo ba cậu chuẩn bị quan tài cho cậu đi.”

“Á?”

Từ Tranh bị dọa, quần cũng ướt, nước chảy xuống, vội vàng nói: “Tôi sai rồi, anh Thần, tôi sai rồi, tha cho tôi, tôi không dám theo đuổi Anh Thư nữa.”

Bao Chức cười lạnh nói: “Cậu muốn sống rất đơn giản, bỏ tiền mua mạng đi, nể tình chúng ta có quan hệ cũ, đưa thêm 15 tỷ đi.”

Bao Chức nhân cơ hội hôi của, đây là điều anh ta học từ chỗ Vương Bác Thần.

Chuyến đi tới nhà họ Lâm đã khiến anh ta mở mang tầm mắt.

...

Đi tới một góc khuất yên tĩnh, Vương Bác Thần bóp cổ của Dạ Anh Thư, ghì trên tường, sát khí đằng đằng nói: “Dạ Anh Thư, tôi cảnh cáo cô lần cuối cùng, đừng khiêu chiến giới hạn của tôi! Bây giờ lập tức nói cho tôi chuyện của mẹ tôi, nếu không đừng trách tôi không niệm tình bạn học!”

“Nói nói nói, tôi nói cho cậu là được chứ gì, cậu làm đau tôi.”

“Khụ khụ, anh, anh Vương...”

Vào lúc này, giọng nói của Trần Tiểu Băng bỗng vang lên.

Vương Bác Thần chợt sững người, vội vàng quay người nhìn.

Triệu Thanh Hà, Trần Tiểu Băng, Lam Tầm đứng ở sau lưng cách đó không xa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.