Tôn Trinh đơ rồi, Châu Y Y chết ở trong tay anh ta!
“Tôn, Tôn Trinh, anh, anh đã giết Châu Y Y.”
Một cô gái khác tên Mặc Uyên kinh sợ nhìn sang Tôn Trinh.
“Mẹ kiếp cô im mồm cho ông đây, chuyện đều là do con kiến này giết, liên quan gì tới tôi!”
Tôn Trinh ném con dao trong tay đi, nhìn Vương Bác Thần với vẻ đầy thù hận, trong ánh mắt lộ ra một chút sợ hãi, giọng nói run rẩy: “Anh, anh dám giết Châu Y Y, anh biết cô ta là ai không? Anh biết chúng tôi là ai không? Bây giờ anh chết chắc rồi, anh giết thần thì tất nhiên sẽ giết cửu tộc của anh!”
Vương Bác Thần trực tiếp lăng không tát cho anh ta một cái ngã ra đất, nói với sự mất kiên nhẫn: “Ồn ào.”
“Anh, anh đã giết Tôn Trinh, anh...”
Mặc Uyên bị dọa vội vàng lùi lại, nhưng bất thình lình một con dao đâm vào eo sau của cô ta.
Mặc Uyên sửng sốt nhìn ra đằng sau, Dạ Anh Thư hờ hững nói: “Bây giờ chết, các người còn có thể cùng nhau làm một đôi trên đường xuống hoàng tuyền.”
Vương Bác Thần nhíu mày nhìn sang Dạ Anh Thư, anh không định giết Mặc Uyên, nhưng không ngờ Dạ Anh Thư lại tàn độc như vậy, giết Mặc Uyên.
Dạ Anh Thư cười hi hi nói: “Nhìn tôi làm gì? Tôi không giết người diệt khẩu, anh cảm thấy anh có thể sống tiếp sao? Tuy anh là thần chủ gì gì đó, nhưng mấy gia tộc này muốn giết anh dễ như trở bàn tay, tôi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676211/chuong-990.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.